Nhớ lại hàng loạt tiền kiếp khiến Nhật thay đổi toàn bộ nhân sinh quan của mình, anh nhận ra vũ trụ này thật rộng lớn, đâu chỉ có mỗi cõi người này.
Sinh ra trong thời hiện đại, lớn lên giữa hàng ngàn thứ máy móc tân tiến, Cát Nhật chẳng có một chút niềm tin nào vào thế giới tâm linh. Anh sinh năm 1990 tại Đại Đồng, Thạch Thất, Hà Nội, là một thanh niên vô thần điển hình, cuộc sống diễn tiến theo một quỹ đạo như bao người khác, nhỏ thì đi học kiếm tấm bằng, lớn lên thì kiếm một công việc làm.
Năm 2017, anh xin được một chân làm bếp trong một nhà hàng tại Sơn La. Làm được một thời gian, một biến cố lớn bất ngờ xảy đến, làm đảo lộn mọi giá trị trong tư tưởng, quan niệm sống của Nhật.
Hôm đó đang là ngày tết, mưa lâm râm, đúng 12 giờ trưa, anh có việc nên mở cửa bước ra cổng. Vừa bước vài bước mới đến giữa sân… Đùng !!! Một tia sét chói lòa đánh xuống trúng đầu Nhật. Mắt tối sầm, toàn thân tê dại, đau đớn, anh ngã vật ra đất, nằm thở hổn hển. Được một lúc, cơ thể đỡ đau hơn một chút, anh cố lết vào trong nhà, vừa sợ, vừa mừng. May quá, chỉ là tia sét nhỏ, nên Nhật vẫn còn giữ được mạng.
Và rồi cũng từ đó, anh được khai mở một số khả năng kì lạ, kết nối với thế giới tâm linh. Anh bắt đầu nhìn thấy các vong hồn, thậm chí còn ngửi thấy mùi của họ. Ngoài ra còn có thể nằm mơ thấy trước một số việc trong tương lai.
Rất nhiều đêm, Nhật mơ thấy những giấc mơ kì lạ, không giống với loại giấc mơ lộn xộn, mờ ảo bình thường. Các giấc mơ này rất rõ ràng, sống động như thật, dù là nhiều lần mơ khác nhau, nhưng đều theo một trật tự, và liên kết với nhau thành một chuỗi các sự kiện từ trước đến sau.
Trong mơ, anh thấy một vị tỏa ra ánh sáng chói lòa, cố nhìn cũng không thấy rõ được, anh chỉ có thể phỏng đoán vị này là Quán Thế Âm Bồ Tát. Sau đó, anh được vị ấy dùng thần lực cho thấy lại những ký ức tiền kiếp, lần lượt từng cảnh tượng chiếu lên trong tâm như những thước phim sống động.
Kiếp đầu tiên anh được vị đó cho thấy lại, không rõ đang ở đất nước nào, chỉ thấy khung cảnh xung quanh là một khu rừng tĩnh mịch. Nhật kiếp đó là một nhà sư tu hành rất tinh tấn, giữ giới luật nghiêm minh, siêng năng thiền định. Tuy nhiên, nhà sư này có một nhược điểm, là rất ham thích thần thông. Tâm thường mong đạt được những năng lực siêu việt, quyền phép biến hóa. Và do siêng năng thiền định, vị sư này cũng đã có được khả năng xuất hồn khỏi xác, đi vân du đây đó.
Một lần xuất hồn ra như vậy dạo chơi, bất ngờ nhà sư bị một con quỷ – loại quỷ chuyên theo phá người tu hành đuổi theo muốn giết ông. Ông hoảng sợ tháo chạy, chạy đến một vùng đất hoang vu, thấy có khoảng 20 nhà sư khác đi khất thực, tất cả đều phát hào quang.
Ông liền lẩn vào nhóm nhà sư ấy, con quỷ không lại gần được nhưng vẫn lởn vởn xung quanh không bỏ cuộc. Sợ quá, ông quỳ xuống tha thiết niệm Quán Thế Âm Bồ Tát xin ngài cứu mạng.
Được một lát, phía xa hướng đông ánh sáng trắng rực phát ra chói lòa mắt, mặt đất rung động, Quán Thế Âm Bồ Tát từ từ hiện ra. Ngài nói: “Chỉ có con mới cứu được chính mình. Con hãy mau niệm Kim Cương Chú.”
Ngài liền truyền dạy Kim Cương Chú, nhà sư nghe rồi lập tức thuộc lòng, khẩn thiết trì niệm câu chú liên tục. Thân thể ông nóng bừng lên, dần dần thân cũng phát ra hào quang, tâm không còn sợ hãi gì nữa. Con quỷ thấy thế, biết không làm được gì nên bỏ đi. Sau đó nhà sư nhập hồn trở lại xác và đi tìm, rồi xin gia nhập nhóm 20 nhà sư kia.
Kiếp tiếp theo, Nhật thấy mình đầu thai thành một đạo sĩ ở Trung Quốc. Mong mỏi của kiếp trước đã được đáp ứng, kiếp này làm đạo sĩ học được rất nhiều phép thuật của Đạo gia. Xong hình ảnh kiếp này thoáng qua nhanh không thấy được nhiều chi tiết, chỉ thấy lại một cảnh anh mặc đạo bào màu xanh, đang cử hành một nghi thức gì đó cho dân làng.
Kiếp tiếp theo, anh tiếp tục đầu thai thành một người Trung Quốc, sống vào thế kỷ 4 trước công nguyên, thời Xuân Thu Chiến Quốc. Kiếp đó anh tên là Tô Tần.
Do phước báo từ kiếp làm nhà sư tu hành tinh tấn, nên kiếp này anh có rất nhiều phước báo, tài năng hơn người, công danh hiển hách, tiền đồ rộng mở.
Thời trẻ, Tô Tần lặn lội lên núi bái Quỷ Cốc Tử làm thầy, được truyền dạy đủ môn tuyệt kỹ. Sau nhiều năm khổ luyện Tô Tần cũng thành tài, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, bốc quẻ bấm độn tinh thông, mưu lược kinh bang tế thế, là một kỳ tài văn võ song toàn.
Sau đó Tô Tần xuống núi, đến yết kiến các vua nước Tề, Sở, Yên, Triệu, Ngụy, Hàn thuyết phục họ thành lập một liên quân chống lại nước Tần, gọi là kế sách Hợp tung. Nhờ biện tài thuyết khách thượng thừa, cùng một kế sách chu toàn của Tô Tần, vua các nước chấp thuận thành lập liên minh, và sắc phong Tô Tần trở thành thống soái của liên quân 6 nước.
Nhiều trận đánh đã nổ ra, và ông đã có một thời gian thắng trận liên tiếp. “Nhất tướng công thành vạn cốt khô” – hễ một tướng thành công thì luôn kéo theo hàng vạn người chết, bên ta bên địch xương cốt khô phơi đầy đồng. Phàm là lúc binh nghiệp khởi sắc nhất, cũng chính là lúc Tô Tần tích chứa sát nghiệp nặng nề nhất. Trải qua một đời chinh chiến, không đếm nổi có bao nhiêu binh sĩ bị thương vong, tử trận, máu chảy đầu rơi.
Một lần trong doanh trại tổ chức yến tiệc, binh tướng tụ họp say sưa, một cô gái xinh đẹp được tiến cử vào múa kiếm, ca hát, hầu rượu góp vui. Thấy cô ta xinh đẹp, dù đã có vợ nhưng Tô Tần vẫn nổi lòng ham muốn, nên đã tư tình với cô ta. Lúc đó còn hứa hẹn với cô ta đủ điều. Nhưng được thời gian, chán rồi thì Tô Tần lại đem cô gái ấy ban cho 6 gã thuộc hạ hưởng lạc.
Hẳn cô gái ấy rất uất ức, vì không những bị bội ước, còn bị đem đi cho tặng như một món đồ chơi. Xong có ức cũng không dám phản kháng, vì Tô Tần quyền lực ngút trời, tay nắm binh quyền cả 6 nước, nữ nhi thân cô thế cô, chỉ biết gạt lệ mà nghe theo.
Kiếp đó, Tô Tần bị các quan lại nước Tề đố kỵ, sai người ám sát mà chết vào năm 284 trước công nguyên.
Sau khi chết, vì sát nghiệp do cả đời chinh chiến, cùng nhiều tội khác, Tô Tần bị đọa địa ngục. Mãn hạn địa ngục, còn phải đầu thai nhiều kiếp làm súc sinh.
Suốt khoảng 2000 năm, anh thấy mình kiếp thì sinh làm heo, kiếp thì sinh làm chó, kiếp lại là bò, kiếp khác là dê… chủ yếu là những con vật khi còn làm người anh thường ăn thịt. Đặc biệt, không có kiếp súc sinh nào được toàn mạng chết già cả. Hễ người ta nuôi lớn là đem ra mổ thịt, phanh thây.
Những chi tiết trong từng kiếp thì không thấy rõ, chỉ ấn tượng nhất là những lúc sắp chết, bị con người trói lại, sợ hãi kêu la, rồi bị cắt cổ, mổ bụng, đau đớn vô cùng.
Cứ thế kiếp kiếp nối nhau không nhớ được là bao nhiêu kiếp, chỉ biết là rất nhiều, có thể là hàng chục kiếp, cũng có thể là hàng trăm kiếp, và kiếp nào cũng chết đau đớn dưới lưỡi dao sắc bén.
Sau bao nhiêu kiếp súc sinh đền trả nợ máu, cuối cùng anh cũng đầu thai được làm người, sinh tại miền Bắc Việt Nam. Đến tuổi trưởng thành, anh tham gia kháng chiến chống Pháp, trở thành một anh lính bộ đội cụ Hồ.
Năm 32 tuổi, anh bị giặc Pháp bắt. Chúng đem về tra tấn dã man, bắt anh khai ra vị trí đóng quân của đồng đội. Anh kiên gan chịu đựng, nhất quyết không khai. Và cuối cùng, chúng trói ngược tay anh ra sau, rồi nã một loạt đạn súng máy vào đầu anh.
Hồn anh xuất ra rất nhẹ nhàng, thậm chí còn không biết mình đã chết. Khi đó, anh thấy có một vị thần hiện đến, là Đô Sát Phán Quan Địa Phủ, ngài tay cầm sổ, tay cầm bút, mũ áo màu đỏ, giống như quan phục thời phong kiến, có bốn lính hầu đi sau. Vị đó chỉ cái xác, cho anh biết mình đã chết, rồi an ủi anh, và nói:
“Thân xác kia là giả tạm, chỉ có tu hành mới mong thoát được khổ ải trầm luân”. Sau đó, họ làm thủ tục cắt khẩu nhân gian cho anh. Hai người lính hầu cầm hai tay anh đưa đi. Tiếp sau đó như thế nào nữa thì anh không được thấy.
Hết kiếp đó anh đầu thai rất nhanh, vẫn sinh ở miền Bắc Việt Nam, tên là Hải Anh, không nhớ được họ. Khi lớn lên, anh lại nhập ngũ, tham gia kháng chiến chống Mỹ. Xem ra, duyên nghiệp nhà binh vẫn bám lấy anh không rời.
Sau giải phóng năm 1975, anh không trở về quê, mà vào miền Nam sinh sống, làm nghề bốc thuốc nam, trị bệnh cứu người, được người dân quanh vùng quý mến và kính trọng. Nhiều năm sau, anh qua đời vì tuổi già, đây là cái chết yên bình nhất trong suốt mấy nghìn năm của anh. Hết kiếp đó là anh đầu thai thành Cát Nhật của kiếp này.
Xâu chuỗi các sự việc với nhau, Nhật dần nhận ra bàn tay sắp xếp chi ly mà sòng phẳng, tinh tế mà mạnh mẽ đến đáng sợ của luật Nhân quả.
Kiếp làm nhà sư, thay vì tu hành cầu sự Giải Thoát Giác Ngộ như lời Phật dạy, thì anh lại ham cầu thần thông với những năng lực quyền biến. Khiến cho phước báo đổ dồn vào các năng lực trong hai kiếp sau. Để rồi sao nữa?
Kiếp làm Tô Tần, khi có tài năng siêu việt rồi, thì tham vọng khởi lên. Vì để phục vụ cho danh vọng, sự nghiệp của mình, anh sẵn sàng đánh đổi bằng sinh mạng của những người khác. Kết cục, danh lợi chỉ như cơn gió thoảng qua, mấy mươi năm chết là hết, chẳng còn lại gì ngoài những quả báo. Để rồi anh đã phải trả giá suốt mấy ngàn năm thống khổ, hết cực hình khủng khiếp của địa ngục, lại đến hàng trăm kiếp súc sinh làm dê, làm bò, heo, chó … chết thê thảm. Đến khi sinh làm người cũng vẫn bị tra tấn, nã đạn mà chết.
Và rồi vẫn chưa hết. Kiếp này, anh đã gặp lại cô gái múa kiếm mà anh đã tư tình khi còn ở kiếp làm Tô Tần. Cô ấy nay đã đầu thai lại ở Việt Nam, dung mạo khá giống kiếp xưa, phải giống đến 70%, cũng hát hay, múa đẹp, và lại rất thích múa kiếm, nên vừa gặp là Nhật nhận ra ngay.
Duyên nợ thúc đẩy, Nhật đem lòng yêu cô ấy và hai người kết hôn vào tháng 8/2019, đúng như những gì kiếp xưa Tô Tần đã hứa hẹn mà không làm. Nhân không lành thì quả chẳng thể ngọt. Bao nhiêu ấm ức kìm nén của cô ấy trong kiếp xưa, kiếp này đã đến lúc bộc phát ra.
Cô ấy từ khi kết hôn với Nhật, thì không ngừng gây sự, giận dỗi, oán trách, cãi cọ, đòi tiền… hành hạ tâm lý anh đủ kiểu. Một tháng thì cãi vã đến 7-8 lần, vốn đi làm đã mệt mỏi, về đến nhà lại gặp chiến tranh lạnh liên miên, khiến Nhật lắm khi muốn khủng hoảng tâm lý.
Đau đớn hơn, được một thời gian, Nhật phát hiện ra vợ ngoại tình. Mà không chỉ cặp kè với một người, mà là cặp hết gã này đến gã khác, tổng cộng 6 gã nhân tình. Chính là 6 tên thuộc hạ mà kiếp xưa Tô Tần đã đem cô gái múa kiếm “ban thưởng” cho, nay đầu thai trở lại. Thử mọi cách nhưng không thể cứu vãn cuộc hôn nhân này, Nhật quyết định ra tòa ly hôn sau một năm chung sống.
Nhớ lại hàng loạt tiền kiếp khiến Nhật thay đổi toàn bộ nhân sinh quan của mình, anh nhận ra vũ trụ này thật rộng lớn, đâu chỉ có mỗi cõi người này.
Bánh xe luân hồi thật quá sức khổng lồ, dù kiếp người, kiếp thú, ma quỷ, địa ngục, thiên đường… cả vũ trụ này đều nằm gọn trong đó, chuyển thế xoay vần liên tục. Nhất nhất mọi chuyện đều tuân theo luật Nhân quả, chi ly sắp xếp mọi chuyện, chẳng có gì thoát ra ngoài được. Hơn bao giờ hết, anh nhận thấy mình cần phải học, học thật nhiều những giáo lý của Phật dạy, để không phải lạc trôi mãi trong dòng luân hồi bất tận này.
(Quang Tử, viết lại từ lời kể của Cát Nhật)