Những tội phải chịu quả báo nặng nhất là tội gì?
Pháp Giới 11 tháng trước

Những tội phải chịu quả báo nặng nhất là tội gì?

Người không biết bộp chộp phạm phải một trong sáu tội chịu quả báo nặng nhất này, thần thức sẽ bị đọa ngay lập tức vào Vô gián Địa ngục!

1. Nhân quả là gì?

Nhân quả là chữ Hán, nhân có nghĩa là hạt; quả có nghĩa là trái, gồm chung hai chữ nhân quả lại nghĩa đen của nó là hạt và trái. Hạt giống nào sẽ cho trái nấy, không thể cho trái khác được. Ví dụ: hạt cam khi gieo lên thành cây sẽ cho trái cam; hạt chanh sẽ cho trái chanh, không thể nào hạt cam mà cho trái chanh được, cũng như hạt chanh không thể nào cho trái cam được, v.v.. Còn nghĩa bóng là hành động thiện hay ác, nếu hành động thiện thì được phước báo an vui, còn hành động ác thì phải thọ lấy sự đau khổ, tức là hành động nào sẽ gặt lấy hậu quả của hành động nấy.

Ví dụ: Như hành động trộm cắp thì phải gặt lấy hậu quả của hành động trộm cắp là bị bắt ở tù, hoặc bị người mất của bắt được đánh đập, có khi họ giết chết.

Hậu quả của sự tham lam trộm cắp không những ở trong kiếp hiện tại nghèo nàn, đói khổ mà còn kéo dài trong các kiếp vị lai nữa. Cho nên, nhân quả tham lam đem lại cho đời người một sự nghèo đói bất hạnh vô cùng.

Là con người chúng ta phải tránh gieo nhân quả trộm cắp, cướp giật của người khác, do không tham lam trộm cướp của người khác thì đời sống của chúng ta sẽ được no cơm ấm áo, nếu càng gieo nhân quả tham lam trộm cắp thì đời sống của chúng ta sẽ đói khổ vô cùng và trong muôn kiếp.

Kẻ làm ác giết hại chúng sanh, ăn thịt chúng sanh thì hậu quả sẽ bị tai ương, bệnh tật, khổ đau, hoạn nạn hoặc bị sự giết hại của kẻ khác bằng cách này hoặc bằng cách khác, v.v..

Hành động thiện thì hưởng được phước báo như: cơm ăn áo mặc đầy đủ, cuộc sống gặp nhiều may mắn, trong nhà hòa thuận vui tươi, con cái hiếu hạnh biết vâng lời dạy bảo của cha mẹ, còn hành động ác thì thọ khổ như: bệnh tật, tai nạn, trong nhà thường rầy rà, bất hòa chẳng an, con cái cãi lời cha mẹ đi chơi bỏ học hành, trộm cắp tiền của cha mẹ, thường làm gia đình khổ, người khác khổ.

Luật nhân quả rất công bằng và công lý, không ai lo lót, hối lộ tiền bạc mà hết khổ được, dù có quyền thế, tiền bạc đến đâu luật nhân quả vẫn công bằng không tư vị. Vì thế, người gieo nhân ác không thể cầu khẩn chư Phật, chư Bồ tát và Ngọc Hoàng Thượng Đế cùng các bậc Thánh Vạn Năng cũng không cứu giúp cho mình được.

Đọc thêm: Nhân quả là gì? Hiểu quy luật nhân quả để đời không uổng phí

2. Những tội phải chịu quả báo nặng nhất là tội gì?

Những tội phải chịu quả báo nặng nhất là tội gì?

Tội lỗi trên thế gian thì nhiều vô kể. Chúng ta không thể nào cùng lúc mà liệt kê hết được. Tuy nhiên, có những tội lỗi rất lớn mà chúng ta nhất định không được mắc phải. Đức Phật đã từng dạy, có 5 tội nặng nhất (Ngũ Nghịch Đại Tội) không thể tha thứ. Đây là những tội trái luân thường đạo lý.

Đó là sáu tội cực nặng, bao gồm: Lấy trộm đồ vật của Tăng và năm tội thuộc về Ngũ Nghịch Vô gián. Người không biết bộp chộp phạm phải một trong sáu tội này, thần thức sẽ bị đọa ngay lập tức vào Vô gián Địa ngục! Xếp theo thứ tự tăng dần thì sáu tội chịu quả báo nặng nhất như sau:

Giết cha.
Giết mẹ.
Giết A La Hán.
Làm thân Phật chảy máu.
Phá hòa hợp Tăng chúng.
Lấy trộm đồ vật của Tăng.

Xem Thêm:   Cách tắm Phật đúng Chánh Pháp

Từ nhỏ, chúng ta đã được dạy câu ca dao

“Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ Mẹ kính Cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”

Cha mẹ là đấng có công sinh thành, nuôi dưỡng chúng ta. Để chúng ta có được ngày hôm nay, cha mẹ chúng ta đã trải qua biết bao gian khổ, lo toan. Chúng ta có dành cả đời để kể về công ơn của cha mẹ cũng không thể nào kể hết được. Và cho dù chúng ta có phụng dưỡng cha mẹ cả đời cũng không thể báo đáp hết được công ơn ấy. Vậy nên, tội bất hiếu là tội lỗi lớn nhất. Chỉ cần bất hiếu với cha mẹ đã phải chịu quả báo khủng khiếp rồi.

Các vị Phật, các vị Bồ Tát, A-la-hán là những vị tu hành đắc đạo. Những vị đó có đạo đức, từ bi, trí tuệ hơn người. Các vị là tấm gương để chúng ta noi theo, là nơi cho chúng ta nương tựa. Vì vậy, chúng ta phải đem lòng yêu kính, ngưỡng mộ. Chỉ cần một ý nghĩ xấu, bất kính thôi cũng đã phải mang tội lỗi rất lớn.

Tăng đoàn là nơi nhiều người tham gia tu tập tinh tấn. Chúng ta phải có trách nhiệm cúng dường, hỗ trợ cho sự phát triển tăng đoàn và Phật Pháp. Nếu chúng ta không đóng góp gì mà còn phá hoại thì đã gây ra tội lỗi lớn với thế gian, quả báo sẽ thật đáng sợ.

Ngoài 5 tội trên, Phật cũng dạy chúng ta không được phạm những tội lỗi nặng khác để tránh quả báo bị đọa vào địa ngục.

– Tội sát sinh: sinh mạng của tất cả chúng sinh rất đáng quý. Ai mà không đau đớn khi bị giết, ai mà không muốn giữ cái mạng sống của mình. Tất cả chúng sinh cho dù người hay loài vật đều như vậy. Vì vậy mà chúng ta phải tránh gây tội sát sinh. Tuyệt đối không được tham gia săn bắn, câu cá, coi săn bắn câu cá là thú vui tiêu khiển. Để giảm bớt việc sát sinh cho thế gian, chúng ta nên sử dụng các thức ăn chay vừa đảm bảo sức khỏe vừa tránh gây tội lỗi.

– Tội trộm cướp: của cải của người khác cũng quý như của mình. Mình đi cướp ngoài gây thiệt hại vật chất còn gieo sự đau khổ, thương tiếc cho người khác, gây ra sự bất ổn, lo lắng cho xã hội. Nhiều khi trộm cướp đi cùng với sát sinh như trong những vụ giết người cướp của.

– Tội uống rượu, sử dụng chất gây nghiện: uống rượu hay sử dụng ma túy làm suy giảm sức khỏe, trí tuệ. Người nghiện không những không có đóng góp mà còn gây hại cho xã hội. Người nghiện dễ đi đến phạm tất cả các tội lỗi khác. Ví dụ khi cơn nghiện đến mà không có tiền để thỏa mãn thì phải đi trộm cướp, lừa đảo. Lúc đang hưng phấn trong cơn nghiện thì thể phạm tội tà dâm, sát sinh. Tội lỗi do nghiện rượu, ma túy gây ra vì vậy mà cũng thật là to lớn. Chúng ta nhất định phải tránh phạm vào những tội này.

– Tội tà dâm: người có thói tà dâm thường hay có ý nghĩ, lời nói và hành vi xấu. Họ gây ra sự đổ vỡ hạnh phúc gia đình của bản thân và của người khác. Tội tà dâm tuy mang đến khoái cảm nhất thời nhưng quả báo rất khủng khiếp. Chúng ta không nên dại dột mà vướng vào.

– Tội nói láo: Phật dạy chúng ta không nên nói láo nếu lời nói của chúng ta ảnh hưởng xấu đến người khác, làm người khác đau khổ.

Những tội lỗi kể trên, chúng ta nhất định không được mắc phải. Chúng ta cũng phải cảnh báo, khuyên răn những người xung quanh. Đối với những người đã có lỡ lầm. Chúng ta phải biết yêu thương họ, giúp họ sám hối làm lại cuộc đời để tránh lún sâu vào tội lỗi. Nên nhớ, sự sám hối thành tâm chỉ để không phải lún sâu thêm vào tội lỗi chứ không thể tiêu trừ tội lỗi hết được. Những gì gây ra phải chịu quả báo. Vì vậy đừng ai có suy nghĩ dại dột cứ thử phạm tội rồi sau này sám hối.

Xem Thêm:   Con người có kiếp sau không? Làm sao biết có kiếp trước kiếp sau?
3. Bất hiếu với cha mẹ phải chịu quả báo vô cùng nặng nề

Một ngày năm 1995, nơi nhà khách tự viện Ngũ Đài Sơn, có hai mươi mấy người chờ đợi được thỉnh giáo Hòa thượng Diệu Pháp. Những người này đến từ trời Nam đất Bắc, luân phiên nhau hỏi.

Mà vị Sư phụ sung mãn trí huệ kia, chuyện dù khó khăn đến đâu, nặng nề đến mấy ngài đều giải đáp hết sức ổn thỏa, dễ dàng. Tất cả giống như: “Vừa trị bệnh là thấy hiệu quả ngay, lay người tỉnh mạnh” khiến cho mọi người nghe cảm giác như được uống cam lồ, pháp hỷ tràn trề sung mãn.

– Bạch Sư phụ! Con từ Đài Loan sang Đại lục khám bệnh. Ba năm trước con bị bệnh nặng, sau đó toàn thân phát đau đớn. Bệnh hành hạ con đến ăn uống chẳng vô, ngủ cũng không được. Tứ chi bải hoải không còn sức lực, thống khổ vô cùng. Các bệnh viện lớn ở Đài Loan có chẩn khám nhưng tìm không ra bệnh. Họ chỉ nói là con bị “Thần kinh thực vật bị rối loạn”. Con đã tiêm, châm, uống đủ thuốc nhưng thảy đều vô hiệu. Mà uống thuốc nhiều còn bị tác dụng phụ nữa.

Lần này con đến Bắc Kinh khám, họ cũng chẩn đoán nói giống y như bên Đài Loan vậy. Không ai tìm ra nguyên nhân bệnh cả, con chán nản lắm rồi. Trước khi về Đài Loan, con muốn lên Ngũ Đài Sơn bái Bồ tát. Vừa rồi nghe một lão tiên sinh đi cùng xe, luôn miệng tán thán Ngài. Nếu như mà Ngài có thể chữa bệnh cho, thì dù tốn bao nhiêu, con cũng trả hết…

Người đang nói khoảng hơn ba mươi tuổi. Thân hình gấy ốm, ngũ quan tuy đoan chính nhưng sắc mặc rất âm u. Từ anh ta toát ra một luồng tà khí hắc ám, rất tương phản so với các thiện chúng ở đây. Âm thanh Sư phụ không cao, nhưng đầy nghiêm nghị, lạnh nhạt, Ngài nói:

– Anh chẳng phải đồ đệ ta, không cần gọi ta là Sư phụ! Ta cũng không phải là đại phu, không có khám bệnh, càng không dám lấy tiền của anh. Anh hãy đi về và thỉnh các vị cao minh khác đi!

Nói xong, Hòa thượng truyền lịnh đuổi khách, khiến những người ngồi tại đó rất ngạc nhiên. Xưa nay Ngài chưa từng cư xử như thế đối với ai. Người Đài Loan này cảm thấy mất mặt, gương mặt xám vàng của anh ta bỗng đỏ phừng lên. Anh tức giận nói:

– Nhà Phật không phải chuyên rao giảng từ bi hay sao? Lý do nào ông có thể khám cho người khác mà không chịu khám cho tôi? Lại còn muốn đuổi tôi nữa? Trong khi tôi chưa hề đắc tội với ông!

Giọng Sư phụ sắc lạnh và thật nghiêm:

– Ngay cả cha mẹ sinh thành dưỡng nuôi mình, mà ngươi còn dám đánh mắng. Thì cớ gì ngươi còn sợ gì chuyện đắc tội với ta?

Câu nói này khiến anh ta lập tức giống hệt quả bóng bị xì hơi. Anh ta sững sờ, sắc mặt từ đỏ phừng chuyển sang tái nhợt, không nói ra được một lời. Các vị trong nhà khách im tiếng lao xao, mọi nhãn quan đều đổ dồn về anh ta.

Hơn một phút trôi qua, anh nhũn nhặn thưa:

– Ngài… làm sao biết việc của con, trong đây không có ai quen biết con hết mà.

– Ta đâu cần người khác mách, vì trước ngực ngươi có viết rõ ràng bốn chữ: “NGỖ NGHỊCH BẤT HIẾU” rất to kìa!

Nghe nói vậy anh kinh hãi cúi xuống nhìn vào ngực mình để kiểm tra. Ánh mắt người trong khán phòng, thảy cũng đều dán chặt vào ngực của anh. Tất cả cùng tìm tòi soi mói, nhưng không thấy có chi khác lạ. Lúc này, anh đột nhiên đứng dậy, tiến tới mấy bước, quỳ sụp xuống dưới chân Hòa thượng. Anh đập đầu xuống sàn đến chảy máu, run rẩy khẩn cầu Sư phụ cứu anh.

Xem Thêm:   Niệm Phật chính là diệt tội, niệm Phật chính là sám hối

Anh kể mình từ bé là một thiếu niên bất lương. Mấy cái chuyện trộm cắp, đánh nhau, chửi rủa thiên hạ… đều phạm qua. Anh không nghe lời cha mẹ, sau này lại bị trường học đuổi học. Lang thang trôi dạt khắp nơi rồi gia nhập băng đảng Xã hội đen. Anh chuyên thu tiền bảo kê, gạt lừa con gái, cướp hiếp… không chuyện ác nào mà không làm.

Cha anh tức giận đánh anh, thì bị anh đánh trả lại nên cha anh ngã nhào trên đất. Anh xô té luôn mẹ và tuyên bố nếu còn quản giáo, anh sẽ phóng hỏa thiêu trụi luôn cả nhà. Cha anh tuổi cao, giận quá sinh bệnh liệt giường, mẹ anh hằng ngày phải cơ cực chăm sóc ông. Lại sợ anh ở ngoài tạo họa gieo ác. Không bao lâu sau ông bà uất hận nối tiếp nhau qua đời.

Anh ta quỳ hướng về Hòa thượng Diệu Pháp khai báo những hành vi tàn ác đã qua của mình. Khi kể đến cha mẹ tạ thế thì anh không ngăn được nghẹn ngào, bật khóc to. Thế là một “khối đá” cứng cỏi, ương bướng khó điều phục, đã bị uy đức của Sư phụ cảm hóa. Đại chúng nghe xong xúc động, cảm thán không nguôi. Xem ra người tốt người xấu gì dưới con mắt Sư phụ cũng giống như có chữ viết trên thân của họ. Ngài đều nhìn thấu hết!

– Được rồi, đứng dậy đi! Hòa thượng dịu dàng nói.

– Nếu đã kêu ta là Sư phụ thì phải nghe lời ta dạy, có làm được không?

Anh ta vui mừng nói lia lịa:

– Dạ được! Dạ được! Con làm nổi mà. Con nhất định sửa lỗi hối cải, nguyện làm người tốt kể từ đây.

– Được rồi, ta thu nhận con làm đệ tử.

Anh ta sung sướng dập đầu lia lịa. Người tại khán phòng cũng xôn xao đứng dậy, thành kính chắp tay. Hôm nay họ được chứng kiến một hoạt cảnh cảm động, nên hoan hỷ tán thán không thôi. Hòa thượng bảo một Tăng sĩ trẻ:

– Hãy dẫn y lên Chánh điện, dạy hắn cách lễ bái sám hối. Để hắn lạy ngàn lạy tại đại điện, bao giờ tạ tội xong hãy trở ra.

Sau một tiếng rưỡi lạy Phật sám hối tội bất hiếu, anh trở ra hướng Sư phụ đảnh lễ. Chúng tôi thấy anh đã thần thanh khí sáng, linh hoạt tươi tắn, hoàn toàn khác hẳn với lúc đầu. Anh kể mình đã phát nguyện trước Phật, từ đây quy y Phật môn, sửa lỗi hướng thiện. Sau khi phát nguyện thì anh cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm thoải mái, dường như bệnh tật đã lành. Tất cả những gì xảy ra trước mắt, khiến người tại hiện trường tán thán không ngớt.

Phật nói: “Tất cả chúng sinh đều có Phật tính, đều có thể làm Phật. Chỉ vì vọng tưởng chấp trước mà không thể chứng đắc”. Phật lại nói: “ Biển khổ vô biên, quay đầu là bờ. Buông dao đồ tể, lập tức thành Phật”. Trước mắt mọi người, anh thiếu niên bất lương ngày xưa từng tạo tội bất hiếu ngỗ nghịch. Bị trời đất khiển trách, mà chịu quả báo tội bất hiếu nặng nề. Quả báo hiện tiền, bệnh tật triền miên. May gặp Minh sư hóa độ, mới biết sám hối tỉnh ngộ, tẩy tâm đổi mặt.

Đây đúng là kinh nghiệm và bằng chứng trong kinh từng nói: “Phật là vị đại y vương chân chính, Phật pháp có thể trị bốn vạn tám ngàn bệnh”. Tôi một lần nữa lại được chứng kiến uy lực vô biên của Phật pháp. “Phật pháp tại thế gian, bất ly thế gian giác”. Chỉ cần chúng ta bình thường sống, “không cẩu thả mảy tơ”, thì sinh hoạt hàng ngày thường đối với pháp luôn tương ứng. Chắc chắn có thể thanh trừ những hiểu lầm, miệt thị “Phật giáo là mê tín” vậy.

Đọc thêm: Bất hiếu với cha mẹ là tội nặng nhất, phải chịu quả báo vô cùng nặng nề

Nguồn: Tâm Hướng Phật ( https://tamhuongphat.com/ )

30 lượt xem | 0 Bình luận
Nam Mô A Di Đà Phật - Pháp Giới là trang chia sẻ phật pháp, kinh phật, pháp âm, câu chuyện phật giáo. Mong góp chút sức lực bé nhỏ để giúp các bạn tiếp cận được đại trí thức của đức Phật. Đừng hỏi tôi là ai. Hãy chấp trì danh hiệu Phật, gieo duyên với Phật Pháp để giúp bạn an lạc.
Pháp Âm Thần Chú Tu Học Blog