Có một đồng hương tên là Triệu Quân ở Tô Bắc, anh đến kể cho tôi nghe chuyện có thật về nhân quả:
“Gần nhà anh ta có một người cũng cùng họ Triệu với anh, ông họ Triệu này là bác sĩ kiêm bán thuốc Bắc, nhà ông ta làm rất đơn giản, ông làm cách bằng đất, còn lợp mái nhà bằng lá. Ở thôn quê kho họ làm bếp đều có chừa lại một khoảng trống dùng để chất củi, cho nên nơi này rất ấm.
Để tiện lợi cho việc đưa củi vào, họ lại khoét một lỗ to trên vách, cho nên mỗi lần đưa củi vào thì chỉ việc đứng ngoài vách là có thể bỏ vào khỏi cần đi vòng. Cái lỗ này là nơi trú ẩn rất tốt của rắn và chuột.
Quả nhiên, một ngày nọ ông Triệu phát hiện trong đống củi gần bếp có con rắn dài khoảng 3 mét, ông ta liền dùng một tảng đá lớn bịt cái lỗ hổng đó lại, bên cạnh đó ông chạy đi lấy một cái chĩa hai răng, rồi ông canh chính giữa cái lưng của con rắn và đâm xuống, cái chĩa xuyên qua mình con rắn khoảng vài tấc, khiến cho nó không thể bò tới hoặc rút lui, con rắn quằn quại đau đớn, nó trườn tới trườn lui, nhưng càng trườn thì máu càng chảy ra chứ không thể làm lung lay cái chĩa được, nó quằn quại như vậy suốt ba ngày mới chết.
Ba năm sau, một hôm ông Triệu nhân vì có việc xích mích với anh em, họ quá tức giận, nên khi uống rượu chung họ lén bỏ thuốc độc vào rượu, độc tính vốn dĩ đã mạnh cộng thêm có rượu nữa, cho nên nó còn mạnh hơn, giống như lửa đang cháy mà cho thêm dầu.
Ông Triệu uống phải rượu độc ấy thì cảm thấy người mình như bị nung bị nấu, không chịu nổi nữa ông nhảy vào nước, uống nước nhưng tất cả đều vô dụng. Khi ông được đưa đến bệnh viện bác sĩ kết luận ông bị đứt hai đoạn ruột, và thuốc độc đã thấm vào máu nên đành bó tay.
Do quá đau đớn, nên ông không thể nằm trên giường mà lăn lộn dưới đất, vừa lăn vừa la hét rên rỉ, trải qua ba ngày ba đêm ông mới chết.
Mọi người trong làng cho rằng đây là quả báo của việc giết rắn vì cơn đau hành hạ ông trước khi chết giống y hệt cách ông hành hạ con rắn cho tới chết”.
Trích: Nhân Quả Báo Ứng Những Điều Mắt Thấy Tai Nghe – Cư sĩ: Tịnh Tùng!