Kinh Diệt Trừ Tối Tăm Khắp Mười Phương
Tôi nghe như vầy:
Một thuở nọ, Đức Phật ở dưới cây tung quảng, trong Tinh xá Thích Thị của thành Hoàng Sắc, cùng với 1.250 vị đại Bhikṣu [bíc su] và vô số chư Bồ-tát.
Lúc đó là buổi sáng, Đức Phật đắp y và cầm bát, cùng với các vị Bhikṣu vây quanh và vào thành khất thực.
Bấy giờ có một ấu nhi đồng tử của dòng họ Năng Nhân, tên là Diện Thiện Duyệt, đang ngồi trên cỗ xe uy nghiêm và đi ra ngoài thành vào sáng sớm. Khi từ nơi xa nhìn thấy Thế Tôn cùng với chư thánh chúng đang đi đến, đồng tử liền bước xuống cỗ xe và đi bộ đến chỗ của Phật, rồi cúi đầu đảnh lễ với trán chạm sát chân của Phật, nhiễu ba vòng bên phải, và đứng qua một bên.
Khi ấy, đầu của đồng tử cúi xuống và cõi lòng lo âu.
Tuy Đức Phật đã biết nhưng vẫn hỏi rằng:
“Sao con mới sáng sớm mà đã xuất thành, trong lòng âu lo và nét mặt sầu thảm như thế?”
Đồng tử thưa với Phật rằng:
“Thưa Thiên Trung Thiên! Hiện giờ sức khỏe của song thân con chẳng được bình an. Họ bị loài phi nhân xâm nhiễu. Suốt ngày lẫn đêm, lúc ngủ cũng như khi thức, họ chẳng được yên ổn. Lúc ra vào, họ cũng thấy khổ não bức bách. Còn riêng bản thân con, tuy sống ở nước lớn nhưng gặp phải khốn ách này, thống khổ tột cùng, và không nơi nương tựa. Con đã tự mình suy nghĩ, nhưng chẳng biết phải làm sao và chẳng biết phải nên tìm phương cách gì. Giả như gặp oán tặc, loài phi nhân, yêu quái, ngải độc, hay kẻ gian ác, thì sẽ không thể tự phòng vệ. Xin Thế Tôn hãy dạy con Pháp để tùy thời cứu hộ, không bị chúng quấy nhiễu và tổn hại.”
Phật bảo đồng tử:
“Hãy lắng nghe, chuyên thọ trì, và khéo tư duy. Ta sẽ thuyết giảng Pháp bảo hộ cho con.”
Bấy giờ đồng tử lắng nghe và thọ trì.
Đức Phật bảo:
“Từ đây về hướng đông, vượt qua 8.000 nayuta [na du ta] cõi Phật, có một thế giới tên là Bạt Chúng Trần Lao. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Đẳng Hành Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Nếu ai đi về hướng đông, trước tiên hãy cúi đầu đảnh lễ, quy mạng, và cúng dường Đức Phật ở phương đông kia, thì họ sẽ không gặp những việc sợ hãi và chẳng ai dám xâm nhiễu. Chuyến đi được bình yên, như sở nguyện, ý chí không rối loạn, tùy tâm sở niệm và mau được thành tựu.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Trước lễ Tối Chánh Giác
Đẳng Hành Đại Thánh Nhân
Rồi đi về hướng đông
Tất không gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Từ đây về hướng nam, vượt qua 10 ức trăm ngàn cõi Phật, có một thế giới tên là Tiêu Minh Đẳng Yếu Thoát. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Sơ Phát Tâm – Niệm Ly Khủng Úy – Quy Siêu Thủ Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Nếu ai đi về hướng nam, trước tiên hãy cúi đầu đảnh lễ từ xa và quy mạng Đức Phật kia, rồi mới xuất phát, trên đường hãy nhất tâm chuyên niệm và tâm ý đừng lìa xa Phật, thì họ sẽ không gặp hoạn nạn và những điều sợ hãi.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Đã lìa các loạn tưởng
Đồng tử nên tu hành
Nếu đi về hướng nam
Chẳng còn gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Từ đây về hướng tây, vượt qua Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Thiện Tuyển Trạch. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Kim Cang Bộ Tích Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Nếu ai đi về hướng tây, trước tiên hãy thuyết giảng và tư duy pháp xưa nay vốn thanh tịnh, vĩnh viễn không có sở kiến, không khởi không diệt, và tịch nhiên thanh tịnh. Lại cúi đầu đảnh lễ Đức Phật kia, rồi mới xuất phát, thì họ sẽ không gặp hoạn nạn và những điều sợ hãi.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Các pháp chẳng chỗ sanh
Cũng không có chỗ diệt
Ai hiểu rõ như thế
Tất không gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Từ đây về hướng bắc, vượt qua 20.000 cõi Phật, có một thế giới tên là Giác Biện. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Bảo Trí Thủ Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Nếu ai đi về hướng bắc, trước tiên hãy ở nhà của mình mà cúi đầu đảnh lễ và quy mạng Đức Phật kia, rồi mới xuất phát, thì họ sẽ không gặp hoạn nạn và những điều sợ hãi.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Nếu ở nhà lễ Phật
Do công việc làm ăn
Hành trang lên phương bắc
Tất không gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Từ đây về hướng đông bắc, vượt qua trăm vạn ức cõi Phật, có một thế giới tên là Trì Sở Niệm. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Hoại Ma Mạn Độc Bộ Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Lại nữa, khi Như Lai kia đến ở dưới cội Đạo thụ và chỉ vừa nhất tâm an tọa, Ngài giáo hóa chúng thiên ma cùng hàng quyến thuộc của ma ở khắp Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới, đều an lập họ nơi không thoái chuyển và sẽ thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Đây đều là do lúc Như Lai kia đến ngồi ở dưới cội Đạo thụ nên mới có sự cảm ứng như thế.
Nếu ai đi về hướng đông bắc, trước tiên hãy cúi đầu đảnh lễ từ xa và quy mạng Đức Phật kia, rồi sau đó mới xuất phát, thì chuyến đi của họ tất được bình an và không gặp những điều sợ hãi.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Từ lúc sơ phát tâm
Hàng phục chúng ma binh
Thường niệm Đức Phật kia
Tất không gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Từ đây về hướng đông nam, vượt qua hai Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Thường Chiếu Diệu. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Sơ Phát Tâm – Bất Thoái Chuyển Luân – Thành Thủ Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Khi Như Lai kia hành Đạo Bồ-tát vào thuở xưa, ngài luôn vui thích đối với các hạnh Không Thoái Chuyển Luân Nghĩa, gồm có: bố thí, trì giới, nhẫn nhục, thiền định bất loạn, và thành tựu diệu tuệ. Đây đều là do lúc Như Lai kia hành Đạo Bồ-tát vào thuở xưa nên mới có sự cảm ứng như thế.
Nếu ai đi về hướng đông nam, trước tiên hãy cúi đầu đảnh lễ sát đất và nhất tâm quy mạng Đức Phật kia, rồi sau đó mới xuất phát, thì họ sẽ không gặp những điều sợ hãi.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Trước tiên cúi đầu lễ
Rồi mới ra khỏi nhà
Như muốn đến nơi nào
Sẽ không gặp oán tặc”
Phật bảo đồng tử:
“Từ đây về hướng tây nam, vượt qua 80.000 cõi Phật, có một thế giới tên là Phú Bạch Giao Lộ. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Bảo Cái Chiếu Không Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Nếu ai đi về hướng tây nam, trước tiên hãy cúi đầu đảnh lễ Như Lai ở phương kia, từ xa hãy rải hoa cúng dường và khởi niệm các pháp đều vô tướng, rồi sau đó mới xuất phát, thì họ sẽ không gặp những điều sợ hãi.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Cúng dường Đẳng Chánh Giác
Lấy hoa rải phụng kính
Khởi tâm không, vô tướng
Tất chẳng gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Từ đây về hướng tây bắc, vượt qua sáu Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Trụ Thanh Tịnh. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Khai Hóa Bồ-tát Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Cõi nước của Đức Phật ấy thanh tịnh vô uế, cũng không có ái dục, không có người nữ, và lìa hẳn năm dục.
Nếu ai đi về hướng tây bắc, trước tiên hãy cung kính đảnh lễ Đức Phật kia, sám hối lỗi lầm, và tu tịnh hạnh, rồi sau đó mới ra khỏi nhà, thì họ sẽ không gặp những điều sợ hãi.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Trước tiên tu tịnh hạnh
Rồi mới ra khỏi nhà
An ổn chẳng gặp cướp
Nơi ở không hoạn nạn”
Phật bảo đồng tử:
“Ở phương dưới, vượt qua 92 nayuta cõi Phật, có một thế giới tên là Niệm Vô Đảo. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Niệm Sơ Phát Ý Đoạn Nghi Bạt Dục Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Giả như lúc muốn ngồi, hoặc khi nằm ngủ ở ban đêm mà niệm danh hiệu của Như Lai kia, cúi đầu đảnh lễ và luôn rải lòng từ rộng khắp để muốn cứu độ chúng sanh, rồi sau đó mới ngồi hoặc nằm, thì họ sẽ không gặp những điều sợ hãi và sở nguyện tất sẽ thành tựu.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Lòng từ nhớ chúng sanh
Lúc ngồi hay nằm ngủ
Trong mộng hoặc tỉnh giấc
Tất không gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Ở phương trên, vượt qua 60 Hằng Hà sa cõi Phật, có một thế giới tên là Ly Chư Khủng Cụ Vô Hữu Xứ Sở. Trong cõi nước ấy có Đức Phật, hiệu là Tiêu Minh Đẳng Siêu Vương Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác và Ngài hiện đang thuyết Pháp ở đó.
Nếu ai cúi đầu đảnh lễ và cung kính cúng dường Đức Phật kia, lại khởi lòng từ thương xót đối với chúng sanh, rồi sau đó mới khởi hành, thì họ sẽ không gặp những điều sợ hãi, đi đến nơi chốn và được bình an. Do niệm danh hiệu của Đức Phật kia, nên họ luôn được Phật gia hộ.”
Khi ấy Đức Phật nói kệ rằng:
“Lòng từ luôn ôm ấp
Thương xót các chúng sanh
Do bởi thương chúng sanh
Tất không gặp sợ hãi”
Phật bảo đồng tử:
“Con hãy siêng thọ trì các danh hiệu của chư Phật đó, phụng trì tư duy, và ghi nhớ vào lòng. Như con muốn đến nơi nào thì sẽ không gặp những điều sợ hãi.”
Khi đó Đồng tử Diện Thiện Duyệt của dòng họ Năng Nhân, liền ở trước Phật thưa rằng:
“[Thưa Thế Tôn!] Con xin vâng thọ trì các danh hiệu của chư Phật đó, khắc ghi trong lòng, và tư duy phụng hành–việc phụng sự ấy sẽ là vô lượng. Do tu tâm của mình, con đã thấy khắp mười phương không chướng ngại. Như nay Thế Tôn thuyết Pháp, truyền dạy Kinh Đạo, và danh hiệu của chư Phật, con tư duy tường tận và đều thấy như những gì con đã nghe–không chút sai khác.”
Bấy giờ trăm ngàn người ở trong Pháp hội, khi nghe lời Phật dạy, họ đều từ chỗ ngồi đứng dậy, sửa sang y phục, hai gối quỳ, và thưa với Phật rằng:
“Lòng đại từ của Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác bao phủ che khắp. Ngài vì chúng con mà thuyết giảng Kinh điển này, khiến cho chúng con cùng tất cả chúng sanh đều thấy được chư Phật. Giờ đây, tâm của chúng con trong ngoài thông suốt và không còn đen tối; mọi việc đúng như lời Phật đã nói–không chút sai khác.”
Lúc bấy giờ ngài Thu Lộ Tử đến ở trước Phật và bạch rằng:
“[Bạch Thế Tôn!] Khi các thiện nam tử này được con mắt thanh tịnh, tại sao họ có thể mau chóng nhìn thấy chư Phật mà không gì có thể ngăn ngại? Sức công đức được như thế, là do uy thần nhiếp thọ của chư Phật đó, hay là do bổn công đức huân tu đời trước của họ?”
Phật bảo ngài Thu Lộ Tử:
“Đây là do uy thần của chư Phật và cũng do bổn công đức của họ.”
Lúc bấy giờ Đức Phật phóng đại quang minh chiếu khắp mười phương. Đại địa liền chấn động; trên trời rải hương hoa; đàn hạc, đàn cầm, và các loại nhạc khí không cần khảy mà tự vang.
Bấy giờ Hiền giả Khánh Hỷ liền từ chỗ ngồi đứng dậy, sửa sang y phục, hai gối quỳ, chắp tay và bạch Phật rằng:
“[Bạch Thế Tôn!] Vì sao hôm nay Thế Tôn phóng ánh sáng lớn chiếu khắp mọi nơi, còn đại địa thì chấn động và trên trời rải hương hoa?”
Phật bảo ngài Khánh Hỷ:
“Ông có thấy hàng trăm ngàn người đang cung kính chắp tay ở trước Phật chăng?”
Ngài Khánh Hỷ thưa rằng:
“Đã thấy, thưa Thế Tôn!”
Đức Phật bảo:
“Do căn lành gieo trồng hôm nay, cho nên suốt vô lượng vô số kiếp, trăm ngàn người này sẽ không đọa đường ác. Mỗi người họ sẽ ở trong Hằng Hà sa thế giới để làm Chuyển Luân Thánh Vương–chủ của bốn châu thiên hạ. Một khi làm luân vương, họ sẽ luôn thấy chư Phật. Do thấy chư Phật nên chí nguyện sẽ được như ý. Ở vào đời vị lai, họ sẽ thành Phật, hiệu là Lập Nhãn Thanh Tịnh Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hành Túc, Thiện Thệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Chư Phật Thế Tôn kia đều đồng một danh hiệu và mỗi vị sẽ ở trong các thế giới khác nhau mà thành Phật Đạo.”
Khi Đức Phật vừa thọ ký cho các thiện nam tử đó xong, bấy giờ địa thần cùng chư thần trong hư không đều đồng thanh tán dương rằng:
“Công đức của các thiện nam tử này là vô lượng.”
Âm thanh ấy còn vang đến trời Tứ Thiên Vương, trời Tam Thập Tam, trời Thiện Thời, trời Hỷ Túc, trời Nhạo Biến Hóa, trời Tha Hóa Tự Tại, cho đến cõi ma, và trên lên đến cõi Phạm Thiên cùng tầng trời thứ 24 là trời Sắc Cứu Cánh. Hết thảy đều tán thán là không gì sánh bằng và chưa từng có. Do uy thần và ân đức cứu độ của chư Phật Thế Tôn thăm thẳm cao siêu, cho nên mới có thể khuyến tấn, giáo hóa, và thọ ký cho các thiện nam tử, rằng họ sẽ thành Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác, trí tuệ không ngăn ngại, và rộng thấy cùng khắp.
Khi đó Đồng tử Diện Thiện Duyệt của dòng họ Năng Nhân, liền ở trước Phật bạch rằng:
“Bạch Thế Tôn! Kinh này tên là gì, và chúng con phụng trì như thế nào?”
Phật bảo đồng tử:
“Kinh này tên là Diệt Trừ Tối Tăm Khắp Mười Phương.
Vì sao thế? Bởi khi ai nhất tâm cung kính và niệm các danh hiệu của mười phương chư Phật thì cõi lòng của họ sẽ thanh thản, như trong tối thấy ánh sáng và chẳng còn sợ hãi. Cho nên gọi là Diệt Trừ Tối Tăm Khắp Mười Phương. Hãy nên phụng trì như vậy.
Lại còn gọi là Tán Thán của Như Lai. Hãy nên phụng trì như vậy. Lại còn gọi là Liễu Giải Pháp Vô Tướng. Lại còn gọi là Không, Không Chỗ Có. Hãy nên ân cần thọ trì.”
Phật bảo đồng tử:
“Giả sử có người thọ trì đọc tụng Kinh này, rồi thuyết giảng trọn vẹn cho người khác–không chút khiếm khuyết–thì sở nguyện sẽ mau thành tựu.
Nếu có những vị Bhikṣu, Bhikṣuṇī [bíc su ni], Thanh Tín Nam, hay Thanh Tín Nữ nào phụng trì và đọc tụng Kinh này, thì họ sẽ không bao giờ gặp những việc sợ hãi.
– Nếu đến chỗ quan lại thì sẽ không gặp rắc rối.
– Nếu trên đường đi thì sẽ không gặp giặc nguy hại.
– Nếu rơi vào lửa dữ thì sẽ không bị thiêu cháy.
– Nếu rơi vào trong nước thì sẽ không thể bị nhấn chìm.
Trời rồng quỷ thần, phi thiên, kim sí điểu, nghi thần, đại mãng xà, với chúng ác thần quỷ dữ khác, cùng người và phi nhân đều chẳng dám quấy nhiễu. Sư tử, cọp, sói, và gấu hung tợn sẽ chẳng dám đến gần. Ngạ quỷ, yêu tinh, quỷ phản túc, và các loài quỷ ở cạnh nhà xí sẽ chẳng thể xâm nhiễu họ. Ngoài ra, họ cũng sẽ không có điều lo sợ.
Nếu ở nơi vắng vẻ, ở dưới gốc cây nơi hoang dã, hoặc một mình ở chỗ đất trống, thì họ sẽ được Như Lai che chở và bảo hộ.
Nếu thiện nam tử hoặc thiện nữ nhân nào thọ trì đọc tụng và biên chép Kinh này, thì họ tức đã từng cúng dường chư Phật quá khứ, cùng gieo trồng căn lành và công đức tu tập cũng sắp viên mãn.”
Lúc bấy giờ Phật bảo Hiền giả Khánh Hỷ:
“Giả sử nay có người tận mắt thấy Phật và họ chí tâm cúng dường, nào là y phục, ẩm thực, giường nệm, và thuốc thang, thì không bằng những ai thọ trì đọc tụng, dùng thẻ tre hay lụa để biên chép, và thuyết giảng Kinh này cho người khác. Họ tức là đã cúng dường đầy đủ cho Phật.”
Lúc bấy giờ Năng Thiên Đế cùng vô số chư thiên đều đến.
Mỗi vị cầm theo hoa trời và rải lên Đức Phật để cúng dường, rồi thưa với Phật rằng:
“[Thưa Thế Tôn!] Chúng con sẽ ủng hộ người thọ trì Kinh này.”
Bốn Vị Thiên Vương cùng các vị thiên tử khác đều cầm theo hương hoa để cúng dường Phật, rồi họ đều thưa với Phật rằng:
“[Thưa Thế Tôn!] Chúng con sẽ ủng hộ các thiện nam tử hoặc thiện nữ nhân nào thọ trì đọc tụng và thuyết giảng Kinh này cho người khác.
Nếu ai dùng thẻ tre hay lụa để biên chép Kinh này, thì xung quanh nơi cư ngụ, chúng con sẽ bảo hộ và không để một ai thừa cơ hội gây hại cho họ.”
Lúc Phật đã giảng dạy như thế xong, Năng Thiên Đế, Đồng tử Diện Thiện Duyệt của dòng họ Năng Nhân, cùng Bốn Vị Thiên Vương, thiên long quỷ thần, phi thiên, và người trong thế gian, khi nghe lời Phật dạy, họ đều vui mừng, đảnh lễ, rồi cáo lui.