Nhân quả báo ứng chân thật không dối, như bóng theo hình, chưa từng đình chỉ. Hôm nay chúng ta được tướng mạo cao đẹp, giàu sang phú quý… đều nhờ nhân lành đời trước đã gieo, nên mới chiêu cảm quả tốt như thế.
Trong Lương Hoàng Sám có đoạn:
“Đại chúng nên biết: Thiện ác như hai bánh xe lăn chưa từng tạm nghỉ, quả báo cũng tiếp nối xoay vần không dứt. Sang quý bần tiện, tùy nghiệp tạo ra, đều do gieo nhân nên mới chiêu quả. Vì vậy kinh nói:
Làm người giàu sang, quốc vương, trường giả… là do đời trước lễ bái phụng sự Tam bảo.
Làm người đại phú là do đời trước bố thí.
Làm người sống lâu là do đời trước giữ giới bất sát.
Làm người xinh đẹp là do nhẫn nhục.
Làm người có tài, sáng suốt, hiểu rộng thấy xa là do tu trí huệ.
Làm người có âm thanh trong trẻo là do hay ca vịnh tán thán Tam Bảo.
Làm người sạch sẽ không bệnh là do có từ tâm.
Làm người cao lớn xinh đẹp là do nhân khiêm cung.
Làm người thấp lùn là do tính kiêu căng, khinh người.
Làm người xấu xí là do hay sân giận.
Làm người ngu si là do không chịu khó học hỏi.
Làm người đần độn là do không chịu dạy bảo người.
Làm người câm ngọng là do đời trước hay nói lời dối gian, hủy báng Tam bảo.
Làm người hạ tiện, bị kẻ khác sai khiến là do đời trước mắc nợ người không trả.
Làm người da đen xấu xí là do đời trước ngăn che ánh sáng quang minh của Phật.”
Giải thích:
Để ấn chứng câu “làm người đại phú là do bố thí mà được” tôi xin kể câu chuyện Phạm Trong Yêm:
Lúc Phạm Trọng Yêm hai tuổi thì cha mất. Mẹ ông do nhà nghèo nên bất đắc dĩ phải tái giá. Khi ông tạm lớn chút, hiểu việc rồi, liền gạt lệ từ biệt mẫu thân đến ở nhờ nơi Phật tự khổ học.
Cũng nhờ thiện duyên này, mà từ nhỏ sớm được nghe Phật pháp, nhờ ông cần khổ phấn đấu, siêng năng học tập. Lớn lên lại có tính ưa bố thí hành thiện, rộng gieo phúc điền.
Lúc ông làm quan thì lo tu sửa chùa, cúng dường chư Tăng tại xứ đó.
Hồi Phạm Trọng Yêm còn ở chùa học tập, từng phát hiện ra cái hầm chôn dấu vàng trong chùa. Nhưng ông không chiếm lấy, mà cho lấp che lại như cũ, chẳng lấy một tơ hào.
Đến lúc ông ra làm quan, khi tăng chúng cần trùng tu chùa hư nát, cầu cứu ông, ông mới bảo tăng nhân trong chùa, hãy lấy vàng này ra tu bổ tự viện.
Vào cuối đời, ông lại hiến nhà mình cho tự viện, bổng lộc mấy mươi năm dành hết vào việc tạo phúc điền, hành thiện tích đức.
Ông từng thiết lập “Nghĩa Điền” để cung cấp nuôi dưỡng ba trăm hộ con em nhà nghèo.
Khi ông nghe thầy phong thủy nói: “Nhà ông tại Tô Châu có phong thủy tốt, đời con cháu ắt sẽ làm nên chức công khanh”… thì lập tức cho đổi nhà này thành một ngôi trường, cho con em bá tánh khắp nơi đến học, lấy đây làm cơ sở giáo dục đào tạo nhân tài cho quốc gia.
Tục ngữ nói “giàu không quá ba đời” nhưng gia tộc Phạm Trọng Yêm lại hưng vượng 800 năm, 4 con Phạm Trọng Yêm không những quý hiển đến chức công khanh, có đạo đức tột cao, mà còn luôn noi theo phong cách của cha: xả tài cứu đời, con cháu họ làm quan tại triều nhiều đời không dứt.
Nhân quả báo ứng chân thật không dối, như bóng theo hình, chưa từng đình chỉ. Hôm nay chúng ta được tướng mạo cao đẹp, giàu sang phú quý… đều nhờ nhân lành đời trước đã gieo, nên mới chiêu cảm quả tốt như thế.
Chỉ có người y theo Phật pháp tu hành, mới có thể chuyển biến mệnh vận không tốt của bản thân, chẳng phải đời nay tu đến đời sau mới có thể chuyển, mà là tùy theo sự minh lý của bản thân và mức độ đoạn ác tu thiện, mà mệnh vận sẽ bắt đầu phát sinh thay đổi ngay trong hiện tại. Không những ác bệnh tiêu, sự nghiệp thuận lợi, mà ngay cả dung mạo, thân thể địa vị đều có thể chuyển biến…
Thường giảng Phật pháp, da đen sẽ dần biến thành trắng, thường niệm Phật, xướng danh Phật có thể khiến âm thanh chuyển thành hay, dễ nghe. Người thường dùng hoa tươi cúng Phật, dung mạo sẽ đỗi thành mỹ lệ trang nghiêm, người ác cũng sẽ đứng xa mà kính.
Hiện nay trong nước, tôi nghe kể không ít người nhờ ăn chay tụng “Kinh Địa Tạng”, tuy bệnh hoạn, dù chẳng trị lại không cánh mà bay. Còn có nhiều thai phụ vì thai nhi tụng “Kinh Địa Tạng” thảy đều sinh con dễ dàng, hài nhi có dung mạo xinh đẹp, khỏe mạnh, thông minh, như ý… bạn đừng cho đây là chuyện thần thoại hay là chuyện hoang tưởng, không tường!
Xin hãy tìm xem các cuốn “Báo ứng Hiện Đời”, những chuyện tôi kể ghi trong đó toàn là người thực việc thực.
(Trích ” Nhân quả Phụ giải Lương Hoàng Sám ” – Quả Khanh. Dịch: Hạnh Đoạn)