Hồn nhập vào người sống
Pháp Giới 5 tháng trước

Hồn nhập vào người sống

Hồn nhập vào người sống thực ra cũng là chuyện thường ngày ở huyện tại Việt Nam ta. Từ nam chí bắc không nơi nào chẳng có. Người đời và ngay cả những vong hồn nhập xác đều không biết rằng: Cơ sự ngày hôm nay vốn đều là nhân quả báo ứng mà ra: Kiếp này anh giết tôi, kiếp sau đền mạng, bởi gieo nhân nào ắt phải gặt quả ấy…Chúng ta bởi oan oan tương báo nên vô lượng kiếp đến nay níu kéo lẫn nhau mà trôi lăn trong sáu nẻo luân hồi.

  • Thiên ma là loại ma gì.
  • Thần linh có thật không.
  • 10 Chuyện tâm linh có thật.
  • Lệ quỷ là quỷ gì.
  • Phép thuật có thật hay không.
  • Chuyện nhân quả báo ứng.
  • Hàng phục Hồ ly tinh.
  • Hàng phục rắn thành tinh
Hồn nhập vào người sống
Hồn nhập vào người sống

Bản chất chuyện Hồn nhập vào người sống

Hồn nhập vào người sống đa phần là chúng sanh trong cõi Ngạ quỷ, thế gian quen gọi Ma nhập. Thường thì vong hồn nhập vào người sống có hai loại chính:

Vong linh của các loài tinh mị (cõi súc sanh) và Vong linh của những người chết không siêu thoát nên thành ma quỷ. Vong linh của các loại tinh mị nhập xác đa phần xảy ra với những người đồng bóng, có căn số. Loài này tu hành lâu năm nên có chút ma thông lặt vặt. Mục đích nhập xác của chúng là để được thờ cúng lễ bái. Chúng thường tự xưng ta là thánh nọ, tiên kia…Chúng hành hạ họ rồi bắt họ phải lễ lạt ở đền nọ phủ kia…ở miền Bắc chuyện này nhiều vô kể.

Loại Vong thứ hai là vong hồn của người chết không được siêu thoát thành ma quỷ mà nhập vào người sống. Hạng quỷ này do chưa từng biết đến Chánh pháp nên vất vưởng bờ bụi. Lại đói khổ do tâm thức bị trói chặt nên vô phương siêu thoát. Và khi linh hồn họ nhập vào người sống nào tất đều bởi có nhân duyên tiền kiếp. Nạn nhân nếu không có phước duyên gặp được Phật pháp ắt sẽ rơi vào mê tín dị đoan. Bởi cầu cúng hay bùa pháp không thể giải quyết được rốt ráo chuyện này.

Nếu bạn hay người nhà vướng phải chuyện này, hãy gắng niệm Phật rồi tìm một bậc Chân tu nhờ hóa giải. Chớ dại đột cầu cúng mà tiền mất tật mang. Câu chuyện dưới đây xảy ra ở Nha Trang, do một Phật tử lớn tuổi kể lại, là một trường hợp điển hình.

Hồn nhập vào người sống: Oan Hồn Đại úy Ngụy

Tôi về hưu đã hơn 10 năm, gia đình sống giữa lòng thành phố Nha Trang. Câu chuyện tôi kể đây hoàn toàn là sự thật. Hiện nay người còn đó, nhà họ cách nhà tôi khoảng 50 mét mà thôi. Hai gia đình chúng tôi rất thân thiết. Vợ chồng chủ nhà quý mến và xem tôi như ông chú ruột trong nhà.

Khi chuyện này xảy ra K( người chồng) đang là cán bộ cấp Tỉnh, còn vợ mở cửa hàng tạp hóa. Cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc và bình an. Một chiều nọ K hốt hoảng chạy đến nhà tôi bảo:

– Chú ơi sáng nay vợ cháu đi tập thể dục ngoài bờ biển về. Tự nhiên đổi tính hung hăng, miệng lảm nhảm còn thần sắc thì kỳ cục lắm. Chú rảnh không qua xem giùm cháu với.

Tôi rất ngạc nhiên, bởi vợ nó đẹp người đẹp nết, sao lại xảy ra chuyện kỳ dị vậy. Tôi bảo:

– Ừ thì đi luôn.

Hai chú cháu đi bộ sang nhà. Đến nơi thấy con H( người vợ) luôn miệng nói lảm nhảm. Tôi lắng tai nghe mà chẳng hiểu gì. Tôi bảo:

– H ngồi xuống đây, có chuyện gì nói cho chú và K nghe coi.

H nhìn tôi chằm chặp, hai mắt đỏ ngầu, khuôn mặt quái dị. Tôi rùng mình sởn gai ốc nhưng gắng bình tĩnh hỏi:

– Gì lạ vậy cháu, nói chú nghe coi, lầm bầm vậy làm sao biết thế nào.

H nhìn tôi và chồng nó rồi bảo:

– Mấy người biết gì mà bảo tôi nói. Hai người chẳng là gì với tôi, đừng hỏi nữa, tôi mà nổi nóng là mệt đó!

Tôi và K sửng sốt, nhìn nó một hồi rồi cũng chẳng biết phải làm gì.

Hồn nhập vào người sống: Vong nhập

Một lát sau H cầm ghế đến trước mặt chồng nó ngồi, tay chỉ vào mặt bảo:

– Trưa nay mày nấu cơm cho tao ăn, vua gà vịt với chai rượu trắng. Thêm một gói thuốc ngoại nữa tao mới dùng nghen.

Tôi và K sửng sốt, làm gì có chuyện lạ vậy. Chưa bao giờ H có thái độ đó với chồng, K bực mình bảo:

– Em ăn nói với anh thế à? Sao phát ngôn kỳ quái vậy, em có điên không?

H bảo:

– Tao mà điên à…Chúng mày điên thì có. Tao bảo sao mày cứ làm vậy. Trưa nay mà chúng mày bỏ đói tao là không xong với tao đâu đấy.

Tôi và K cứng đơ người, chẳng biết nói gì. Không rõ cái con này nó muốn gì, ăn nói lại trịch thượng ngông nghênh. Mà K là Đại tá chứ có phải thường đâu. Tôi thử khuyên nhủ:

– H à cháu nghe chú nói này. Cháu xem lại mình là ai mà lại nói với chồng như thế? Từ xưa đến nay cháu đâu có thế bao giờ, hay cháu bị loạn thần kinh?

Tôi nói chưa dứt, nó quát to:

– Ông mà biết gì, nó gọi ông đến giúp à? Ông không làm gì nổi tôi đâu. Còn nó không biết nấu ăn thì bảo mẹ vợ nó, ở đây chợ búa nấu ăn cho tôi. Không nói gì với 2 ông nữa, ngậm miệng lại đừng hỏi!

Sau đó H cứ ra vô, hết ngồi lại đứng, miệng lảm nhảm không ngừng…Đến bữa cơm, nó ngồi ăn uống nhồm nhoàm như nam nhân. Rượu thịt cơm nước xong rồi phì phèo thuốc lá rất sành điệu.

Hồn nhập vào người sống: Quậy phá

Riết 4 ngày liên tục như thế, tôi thấy không ổn liền bảo K:

– Cháu đem nó đi viện xem sao. Chắc bị thần kinh mất rồi nên mới thế.

Sáng hôm sau K dụ nó lên xe đưa đến bệnh viện Đa khoa tỉnh. Tôi nói với bác sĩ phòng cấp cứu:

– Các bác, các cô xem giúp cho gia đình. 4,5 hôm nay cháu bệnh cứ nói lảm nhảm mãi…

Chưa hết câu thì H nhìn tôi bảo:

– Ông đưa tôi đến đây làm gì? Tôi không bệnh chi, bác sĩ làm sao chữa được. Đưa tôi về nhà cô H ngay, không thì quậy đó nghen!

Các bác sĩ nhìn H lắc đầu:

– Cô nói thế thì người nhà hãy đưa về. Kiểu này bệnh viện cũng bó tay!

Nghe thế H đứng lên khua tay múa chân rồi đi thẳng ra khỏi cửa. Tôi và  K dìu nó lên xe đưa về nhà. Vào đến nhà H nổi cơn thịnh nộ, nó chỉ mặt K quát:

– Mày là Đại tá, mày dám đấu súng với tao không? Mày đưa súng đây, tao với mày mỗi đứa một khẩu, chơi luôn!

Hai chú cháu tôi ngẩn người. Tôi thầm nghĩ hay nó bị ai nhập rồi. Hôm sau tôi bảo K:

– Hay là 2 chú cháu đưa nó lên Điện của bà C xem sao.

K bảo:

– Cháu nào có tin chuyện ma quỷ gì đâu chú?

Tôi nói:

– Ừ thì mấy hôm nay chú cũng không nghĩ tới chuyện ấy. Nhưng thuốc men có dịu đâu, mà điệu bộ nó như đàn ông, lại uống rượu hút thuốc. Trước đây nó có biết gì các thứ đấy đâu? Hay ta cứ thử đưa đến đó thử 1 chuyến xem sao?

Hồn nhập vào người sống: Thầy pháp bó tay

K chần chừ một lúc rồi bảo:

– Thôi thì đành thử vậy.

Cơm trưa xong tôi và K dụ H lên xe rồi chở thẳng đến Am của bà C. Vào đến nơi, thấy nhiều người đang quỳ lạy ở đó. Chúng tôi lần đầu đến đây nên cũng chẳng biết thế nào. Có 1 bà ra bảo:

– Các ông dìu cô ấy lễ Mẫu đi. K dịu vợ đến bàn thờ Mẫu nhưng H không quỳ lạy mà cứ nhìn bà C lom lom. Nó bảo:

– Ai đưa tôi đến đây? Còn bà nữa, việc của bà bà cứ làm. Tôi là người lịch sự, không đụng đến chuyện làm ăn của bà. Bà mà dở hơi với tôi thì bà coi chừng đó. Bà không biết tôi là ai đâu, liệu hồn!

Nói xong H bỏ ra ngoài ngõ. Tôi nán lại hỏi bà C:

– Bà xem cô ấy bị gì không?

Bà ta nói nhỏ:

– Tay này cao cường lắm, bất đắc kỳ tử, ở đây không dám đụng tới. Tôi mách cho ông một nơi trị được. Ông tìm tới Chùa…Chỉ có Sư này mới trị được. Ngài sẽ cứu giúp chứ các Thầy khác không thể làm được đâu.

Tôi hỏi:

– Chùa ấy ở đâu?

– Ở Vĩnh Phương, giữa cánh đồng.

– À, đúng rồi. Tôi có biết Sư ấy, thế mà chẳng nghĩ ra. Cảm ơn bà nhé.

Tôi về nhà gọi K sang rồi thuật lại chuyện đó. K nghe đến Chùa thì có vẻ không bằng lòng. Nhưng chẳng có cách gì khác nên trưa hôm sau chúng tôi và mẹ H cùng ít người nữa đưa H đến chùa Lộc Sơn, xã Vĩnh Phương.

Hồn nhập vào người sống:

Chúng tôi đưa H vào Chùa, gặp Trụ trì, tôi thưa:

– Bạch Thầy, xin Thầy giúp gia đình cháu K, vợ nó bỗng nhiên mắc bệnh lạ. Chẳng biết có chuyện gì mà như người điên. Chúng con đưa nó đến đây, xin Thầy giải giùm.

Lúc đó Thầy nhìn H chăm chú 1 lát rồi bảo với chúng tôi:

– Cho cô ấy vào nhà Hậu Tổ, thắp hương lạy Tổ đi rồi tôi xem thế nào sẽ định liệu.

Khi đưa H vào ban thờ Tổ, mắt cô cứ nhìn láo liên. Thầy thắp nén nhang, gõ 3 tiếng chuông rồi bảo nhìn H nói:

– Lạy Tổ đi xem nào.

Thầy nói 3 lần nhưng H vẫn ngồi trơ trơ. Chúng tôi yên lặng nhìn, thấy Thầy nhìn thẳng vào mắt H bảo:

– Tôi bảo lạy Tổ sao không lạy?

– Ông Sư ơi, Ông biết tôi là ai không mà dám bảo tôi lạy?

– Tôi nói cho ông biết nhé. Đã tới đây rồi, ông nên nói thật trước Phật pháp. Sau có nhu cầu gì gia đình cô H sẽ đáp ứng cho. Còn gì khác tôi sẽ giúp ông toại nguyện.

– Cô H là vợ tôi gần tháng nay rồi, không thể bỏ được. Sư đừng bảo tôi rời xa cô ấy…tôi xin.

Thầy ngắt lời:

– Không thể được, âm dương đôi đường cách trở. Hơn nữa cô H đây đã có gia đình, chồng con. Tại sao ông hành hạ cô ấy điên khùng? Nhất quyết ông phải rời cô ấy ra. Ông tưởng tôi không biết ông là ai à?

Hồn nhập vào người sống:

– Sư nói đi, nếu sư rõ tôi là ai mà đúng tôi sẽ nghe lời. Còn nếu không đúng thì Sư đừng đụng vào chuyện riêng của tôi.

– Ông à, trước bàn thờ Tổ tôi nói với ông , ông lại thách thức. Tôi là người tu hành, lấy từ bi làm đầu, nay xin nói thẳng cho ông biết. Ông đã chết bất đắc kỳ tử tại bãi biển Nha Trang  vào ngày…tháng…năm 75. Ông là Đại úy. Bấy nhiêu đủ rồi, ông là kẻ vô hình thì hãy nhìn xem tôi là ai đây?

H nhướng mày nhìn Sư một chút, rồi đột nhiên quỳ xuống lạy Sư. Thầy khoát tay:

– Đừng lạy nữa.

Vong nói:

– Thưa Sư, Tôi người gốc Đà Nẵng. Nhờ Sư đưa tôi về quê tại số nhà… Đường…Phố…Quận Ngũ Hành Sơn. Nhưng giờ nhà tôi người khác đã ở, nhờ Sư đưa về Chùa để tôi ở tạm đã.

– Thôi thì 3 hôm nữa, tôi sẽ bảo K chuẩn bị xem và thầy trò sẽ tiếp dẫn linh hồn chú về quê.

Sau khi vong thoát ra, H tỉnh dần nên chúng tôi cảm tạ Thầy rồi về nhà.  Ba ngày sau, vào 4h sáng Thầy đến nhà K. Sau khi vong đòi một bữa cơm cuối cùng với:  1 gói thuốc Pall Mall, 1 chai Jonny Waker, 1 bộ quần áo mới. Thầy trò chúng tôi cùng mẹ H, H, K cùng tài xế khởi hành đi Đà Nẵng.

Hồn nhập vào người sống: Lời kết

4h chiều chúng tôi mới đến Chùa…quận Ngũ Hành Sơn. Sư tiếp dẫn linh hồn ông Đại úy còn gia đình dìu H. Bấy giờ H như người ngớ ngẩn, chẳng biết gì. Vào Chánh điện Sư làm lễ và bàn giao cho Hòa thượng Trụ trì. Khi mọi thứ kết thúc thì H tỉnh lại hỏi:

– Anh K, sao tôi lại ở đây?

K bảo vợ đừng hỏi nữa. Đi ăn tối rồi anh sẽ kể lại cho em nghe.

Đến nay, sau 12 năm H vẫn luôn nói với mọi người: Sư…là người cha thứ 2 của tôi. Nếu không có Sư tôi chẳng thể sống được đến ngày hôm nay.

*

10 năm về trước Thầy tôi cũng dùng cách đưa vong về Thất để họ được no ấm mà tu tập. Sau này, khi gặp được Bản nguyện niệm Phật thì Thầy xin đức A Di Đà phóng quang tiếp dẫn vong linh ngay tại chỗ.

Thực ra vong hồn nhập vào người sống cũng chẳng sung sướng gì. Họ cũng khổ sở và đáng thương vô cùng. 10 năm, 20 năm, thậm chí có vong linh cả ngàn năm bơ vơ đói khát.

Chết đi rồi hoặc trôi lăn trong sáu nẻo luân hồi, muôn kiếp xuống lên, biết bao giờ cho hết khổ?! Người hữu duyên đọc được bài này xin hãy phát tâm niệm hồng danh Nam mô A Di Đà Phật. Nếu thường xuyên trì niệm tất không bao giờ ma quỷ có thể ám nhập được. Chết đi nếu chẳng được vãng sanh Cực Lạc, cũng không đến nỗi đọa vào nẻo khổ!

(Chuyện Vong Hồn nhập vào người sống)

Tuệ Tâm 2021.

Sưu Tầm Bởi Tuệ Tâm Admin ( https://kinhnghiemhocphat.com/ )

Xem Thêm:   Giữ giới dâm – cuộc sống viên mãn

2 lượt xem | 0 Bình luận
Nam Mô A Di Đà Phật - Pháp Giới là trang chia sẻ phật pháp, kinh phật, pháp âm, câu chuyện phật giáo. Mong góp chút sức lực bé nhỏ để giúp các bạn tiếp cận được đại trí thức của đức Phật. Đừng hỏi tôi là ai. Hãy chấp trì danh hiệu Phật, gieo duyên với Phật Pháp để giúp bạn an lạc.
Pháp Âm Thần Chú Tu Học Blog