Sự thật về Cầu Cơ
Pháp Giới 12 tháng trước

Sự thật về Cầu Cơ

Cầu cơ đa phần là các linh hồn giả mạo Phật, tiên, thần, thánh. Những hồn kém cỏi chẳng có sức thần thông, những hồn khá hơn sẽ biết được tâm người. Chúng dựa dẫm vào sự thông minh và tri thức của người phò cơ để nói này nói nọ.

  • Sự Thật về hạn Tam Tai.
  • Thần thông trong Phật giáo.
  • Cách trị Bóng đè linh nghiệm nhất.
  • Cách trị khóc Dạ đề ở trẻ
  • 10 chuyện Tâm linh có thật.
  • 10 chuyện nhân quả báo ứng có thật.
  • Pha thai quả báo cực nặng.
Sự thật về Cầu Cơ
Cầu cơ toàn linh quỷ giả mạo

Những lời giáng cơ trong đàn cầu cơ đa phần là do những linh hồn dựa dẫm vào tri thức của người xoay cơ mà nói ra. Nếu nói về đạo lý thế gian còn đúng được nhiều, chứ nói đến Phật pháp thì do chính mình chẳng biết, bèn bịa ra các lời nhảm nhí.

Nhập đàn Cầu Cơ đa phần là Vong quỷ

Tổ Ấn Quang bảo: “Cầu cơ là do tác dụng của linh quỷ, chúng nó nói ta là vị Phật này, hay vị Bồ Tát nọ, vị tiên kia, đều là mạo danh. Chân tiên có khi giáng cơ, nhưng sợ rằng trong trăm ngàn lần chưa được một lần, huống là Phật, Bồ Tát ư? Dùng cầu cơ để đề xướng Phật pháp tuy có lợi ích nhỏ nhoi, nhưng đã sai từ căn bản. Người thật sự học Phật quyết chẳng cậy vào đấy để đề xướng Phật pháp.

Vì sao vậy? Do nó là tác dụng của quỷ thần. Nếu có linh quỷ thông minh thì vẫn chưa đến nỗi hỏng chuyện; Chứ nếu lỡ một con quỷ hồ đồ giáng đàn, ắt sẽ đến nỗi hỏng đại sự! Người ta do cầu cơ bị lỡ làng đại sự sẽ bảo Phật pháp sai lầm! Kiểu đề xướng ấy chính là đầu mối phá diệt Phật pháp vậy!”

Ông Kỷ Văn Đạt (Tức Kỷ Hiểu Lam) nói: “Cầu cơ đa phần là linh hồn giả danh giáng cơ. Tôi cùng người anh tên là Thản Nhiên cùng phò cơ. Tôi biết làm thơ, nhưng chữ viết không ra gì. Tôi phò cơ thì thi từ mẫn tiệp, nhưng chữ viết nguệch ngoạc, xiên xẹo. Thản Nhiên phò cơ thì thi từ tầm thường, chữ viết sắc sảo. Với những hồn giả mạo cổ nhân, nếu chú tâm hỏi vào những điểm bí nhiệm, quan yếu. Chúng bèn nại cớ năm tháng cách xa, chẳng còn nhớ gì nữa, nên biết hồn ấy chẳng phải thật”.

Phật tử cần cẩn trọng với Cầu cơ bút

Như vậy, cái linh ứng của những hồn ấy chỉ là chúng có thể dựa vào những điều đã biết trong tâm của người hiện tại để mượn dùng. Với những điều tuy có trong thức điền, nhưng trong cái thấy biết hiện tại của đương nhân không có; Hoặc người ấy chẳng biết đến nghĩa đó thì hồn chẳng thể dạy gì về điều ấy được. Sánh với tha tâm thông của bậc nghiệp tận tình không khác nhau một trời, một vực. Nhưng xét về khí phần thì có vẻ tương tự mà thôi. Hàng Phật tử cần minh lý, chớ để bị mê hoặc bởi những lời giáng cơ mà sa vào mê tín dị đoan!

Không chỉ ở Trung Hoa, ở Việt Nam người ham cầu cơ cũng rất nhiều. Chuyện cơ bút, họa phước, tai ương, thế sự, thiên cơ tận diệt…vv…nhiều không thể kể xiết! Những lời khai thị sửa lỗi, hướng thiện, tiểu luân hồi, tiểu nhân quả…Của các đàn cơ ấy đều rất có ích đối với thế đạo nhân tâm. Nhưng những lời giảng về cõi trời, về Phật pháp toàn là những lời lẽ quàng xiên. Chúng ta là đệ tử Phật chẳng thể bài xích pháp ấy vì sẽ mắc lỗi ngăn trở người khác hướng thiện. Nhưng cũng chẳng thể phụ họa, tán dương pháp ấy. Bởi những lời giáng cơ về Phật pháp toàn là ức đoán, chỉ e gây thành cái họa hoại loạn Phật pháp, lầm lạc chúng sanh.

*

Kẻ hiếu kỳ thích đồn đại chuyện linh dị sẽ xui nhiều, hên ít. Hiềm rằng chúng sanh tâm hiếu kỳ nặng nề. Thấy chánh đạo thông thường, chân thực, thỏa đáng, sát sao, bèn khinh dễ, coi nhẹ, lắc đầu không màng tới; Nghe lời xảo trá đồn chuyện hiếm có, lạ lùng, quái dị, bèn kính vâng như chiếu chỉ, đua nhau xúm theo. Không có gì khác cả, chúng ta do đồng nghiệp cảm vời, chẳng thể làm sao được. Đại sư Ngẫu Ích còn phải cảm khái, thốt lời than thở: “Một ngày mua được ngàn gánh giả, ngàn năm khó mua được một gánh thật”. Huống chi bọn ta sanh nhằm thời này, ở trong đời này; Làm sao có thể lôi kéo hết các đồng luân cùng ra khỏi hang tối lên được cây cao ư?

Đối với các đàn cầu cơ và những đoàn thể từ thiện do các ngoại đạo lập ra. Người Phật tử nên giữ tông chỉ: “Không phá hoại mà cũng không phụ họa”. Bởi Tổ từng dạy: “Trong một trăm đàn cầu cơ, có đến chín mươi chín đàn là do quỷ thần chủ trì. Chúng mạo danh Phật, tiên giáng lâm, nguy hiểm quá sức”. Vì vậy Ngài  bèn cho ấn hành, lưu thông sách Tây Phương Xác Chỉ. Trong sách ấy qua những lời giáng cơ, Giác Minh Diệu Hạnh Bồ Tát đã giảng rõ lẽ lợi hại; Căn dặn mọi người đừng tin vào cơ bút, những mong ai nấy đều biết tự thương thân.

Vài chuyện Cầu cơ điển hình

Trong Văn Sao, Tổ dạy: “Vào đời Đạo Quang nhà Thanh trước kia, có một vị Cử Nhân ở Nam Xương, truyền cho một môn nhân cầu cơ xem bệnh ở tỉnh thành, rất linh nghiệm. Nhằm lúc mẹ quan Tuần Phủ bị bệnh, thuốc men vô hiệu, có người thưa ông X… cầu cơ xem bệnh rất linh. Do vậy, quan mời đến thăm bệnh, kê toa. Nào ngờ bà cụ uống vào chết tươi! Quan vội sai thầy lang đọc toa thuốc, thì ra trong ấy có những vị thuốc công phạt nhau.

Tra khảo, người ấy thưa: ‘Đấy là do thầy tôi dạy’. Do vậy quan bắt thường thầy anh ta, quở: “Ngươi lừa dối hại người đời’, sai giết chết ông thầy. Một số người cho rằng không cầu cơ sẽ thiếu pháp duyên lay động tâm người lớn lao, chẳng biết nỗi họa cơ bút lớn tầy trời. Công đức khuyên người của cơ bút chẳng thể bù đắp được! Bậc chánh nhân quân tử, quyết chẳng dự vào đàn tràng ấy v.v…”

*

Năm Dân Quốc 19 (1930), cuộc đại chiến gây thành nội loạn ở tỉnh Sơn Đông Trung Quốc. Nghe nói là do vị tai to mặt lớn X… nọ mê tín thần thông của gã ma Y… Vội vàng đứng lên lật đổ chánh quyền Trung Ương hòng hai người đó sẽ chia nhau làm Chánh Phó Tổng Thống. Vị tai to mặt lớn X… nọ dục vọng quá mạnh, mê tín lời ma đến nỗi mắc họa ấy. Chuyện này do chính cư sĩ Khuất Văn Lục đích thân kể lại cho Ấn Công lão nhân nghe. Lúc ấy, ông Khuất cũng là một người họ hàng của ông X…. Sau khi thất bại, gã ma Y… trốn xa, thay hình đổi dạng nhiều phen.

Đức Sâm Pháp Sư giảng về Cơ bút

Đối với mỗi một đàn cầu cơ linh thiêng nào, Tổ Ấn Quang cũng đều thống trách chúng ta chớ nên phụ họa. Ngay như Sâm cũng thường nói: “Phàm ai là đệ tử Phật mà vẫn mê tín lời cơ bút thì tuy là do kiến địa chẳng chân thật. Nhưng cũng không có ai trong số ấy chẳng tin vào thứ ma túy mang tiếng linh nghiệm đó! Họ chẳng biết chuyện linh thiêng trong thế gian thật nhiều, có gì đáng coi là kỳ lạ đâu!”

Sâm sống sáu mươi năm trên đời, trải qua những chuyện linh dị dẫu có sạch trúc cũng không thể chép hết được! Năm mười bảy tuổi, Sâm bệnh nặng sắp chết; Lạy ma một lạy, lập tức có linh nghiệm đặc biệt, trở thành một người khỏe mạnh; Chắc là tất cả những chuyện  linh dị trên thế gian đều khó thể nhanh chóng hơn chuyện này được!

Năm lên mười tám, do bị hoàn cảnh xấu hèn tiêm nhiễm, mê cờ bạc, chơi bài Hoa Hội. Tôi thường tới những chỗ ô uế khôn kham để van vái quỷ thần. Thường là sáng hôm sau chơi Hoa Hội thì tối hôm nay liền cầu được tên con bài ấy. Tôi nghĩ sự linh dị cũng chẳng thua hết thảy đàn cầu cơ. Tới năm hai mươi tuổi, sau khi ăn chay, theo học với vị sư phụ Không Kiến ngoại đạo là Tế Công

*

Ông ta cùng sư huynh đều là hạng giỏi bói toán. Do vậy, Sâm cũng biết đại lược đôi chút; Vì thế, bèn đoán thử họa phước tương lai, tiên đoán linh nghiệm càng khó thể viết trọn! Những chuyện quỷ thần thông linh như vậy kể sao cho xiết! Nhưng những sự linh dị ấy chẳng những hoàn toàn vô ích cho thân tâm tánh mạng mà còn gây chướng ngại cho đại sự sanh tử. (Giới luật của đức Phật ngăn cấm rõ ràng).

Ngay cả chuyện con người trong thế gian muốn cầu may tránh dữ cũng thường gặp cảnh trái ngược. Huống hồ đàn cầu cơ các nơi trọn chẳng phải là linh dị không sai xuyển mảy may nào! Nếu các vị không tin, tôi sẽ lược thuật chứng cứ như sau:

Khảo nghiệm Cầu cơ

Ngày mồng Một tháng Mười âm lịch năm nay, có hai cư sĩ đến thăm tôi. Họ kể lại sự khảo nghiệm họ đã từng trải qua. Trong pháp hội các nơi, họ thường nghe nhiều người tán dương đàn cầu cơ X… nọ lừng lẫy một thời, linh dị phi thường. Lòng họ vẫn nửa tin nửa ngờ, tự nhủ: “Nếu thật sự linh thiêng ta sẽ tin tưởng, sùng phụng, đặc biệt hoằng dương”

Họ bèn đến đàn ấy xem thử ra sao, trong tâm ngầm khấn rằng: “Ngài X… (chỉ vị chúa đàn cơ đặc sắc nhất ấy) đã dự vào dòng thánh, ắt có Tam Minh, Lục Thông thì Tha Tâm Thông cố nhiên chẳng cần phải nói nữa. Đệ tử là… chẳng cầu chuyện gì khác, chỉ mong sao khi con chí thành đảnh lễ ba lạy xong, xin bút gỗ của Ngài sẽ ngưng lại bất động; Liền có thể chứng tỏ ngài có Tha Tâm đạo nhãn, đệ tử sẽ trọn hết lòng thành sùng phụng, tận lực tuyên dương”. Khấn thầm rồi lễ đủ ba lạy xong, bút gỗ hoàn toàn chẳng ngưng chạy, họ liền chẳng bị đàn tràng ấy mê hoặc.

Chỉ thấy một vị Tăng thông minh sáng láng tôi từng quen biết mà cũng mê tít đàn cầu ấy. Ông X… nọ nghĩ vị tăng ấy tài năng xuất sắc bất phàm; Ai nấy đều mong vị ấy sẽ hoằng dương pháp hóa to lớn trong tương lai; Nếu lọt vào tà ma, ngoại đạo, vị tăng ấy sẽ chuyên cậy vào bút gỗ để đề cao giá trị bản thân;

Vạch trần Cơ bút

Dù có khả năng viết lách, thuyết giảng, đầy đủ thế trí biện thông; Rốt cuộc cũng thuộc về một trong tám nạn, gây chướng ngại to lớn cho việc học Phật. Họ bèn chẳng tiếc sức hiện thân thuyết pháp nhằm lôi kéo ông ta. Phương cách như thế nào?

Do vị cư sĩ ấy đã mồ côi từ nhỏ, nhưng vị Tăng ấy không biết. Cư sĩ bèn giả vờ viết một bức thư nói: Mẹ ông ta hiện thời đã sáu mươi bảy tuổi, vốn thường khỏe mạnh. Nay nhằm ngày kia tháng nọ, mắc phải bệnh nọ, dây dưa lâu ngày, thuốc men vô hiệu. Bất đắc dĩ, kính xin vị Tăng ấy hãy chuyển lời cầu chẩn trị tới đàn cầu cơ ấy, xem thử tuổi thọ của bà cụ như thế nào? Cầu cho cụ chóng lành bệnh có được hay không?

Vị Tăng ấy liền xin giùm ông ta, rồi chuyển lời phủ dụ từ đàn cầu cơ ấy như sau: “Mẹ ngươi tuổi gần bảy mươi, tuổi thọ đến mức ấy kể như đã cao. Bệnh tình trước mắt như vậy, thật sự chẳng đáng ngại. Nay ta ban cho một toa thuốc, hãy cho bà cụ uống trước, sẽ dần dần khỏi bệnh. Tới mười một giờ đêm ngày ấy, ta là X… (chỉ vị chúa đàn ấy) sẽ đích thân tự phóng quang tiếp độ. Cụ sẽ liền bệnh hết, thân yên v.v…”

Vị cư sĩ ấy đọc lời luận đoán, ra vẻ cảm kích, đợi tới ngày chúa đàn hẹn sẽ phóng quang dẫn dắt. Ông ta lại tới gặp vị Tăng ấy, tán dương sự linh dị của đàn X… như sau: “Mẹ tôi đã lành bệnh quá nửa, muốn cầu được lành bệnh hoàn toàn”.

*

Vị chúa đàn X… ấy nghe tin, lại ban lời dụ rằng:  “Sau khi ta là X… phóng quang dẫn dắt, bệnh mẹ ngươi đã bị trừ sạch. Nay còn khó chịu đôi chút, chẳng có mảy may vấn đề gì đâu! Lại đến mười một giờ tối bữa kia, ta sẽ trị lần nữa, sẽ liền được khỏe mạnh hoàn toàn v.v…”

Qua lại một lần nữa, sau khi vị cư sĩ ấy tiếp nhận lời phủ dụ lần thứ ba từ đàn X… xong mới kể thực tình là mẹ mình đã mất nhiều năm cho vị Tăng ấy nghe. Lại đưa ba lời dụ từ đàn cầu cơ cho vị Tăng ấy xem, khiến cho vị Tăng ấy ngượng rát mặt. Nghe nói hiện thời vị Tăng ấy đã giác ngộ, thoát khỏi cái kén của lũ ma rồi. Ba lời dụ từ đàn cầu cơ ấy vị cư sĩ Y… vẫn còn giữ, đủ chứng tỏ sự khôi hài của những lời giáng cơ!

(Theo Ấn Quang Văn Sao)

Tuệ Tâm 2021.

Sưu Tầm Bởi Tuệ Tâm Admin ( https://kinhnghiemhocphat.com/ )

Xem Thêm:   Lời Phật dạy về Hiếu đạo

7 lượt xem | 0 Bình luận
Nam Mô A Di Đà Phật - Pháp Giới là trang chia sẻ phật pháp, kinh phật, pháp âm, câu chuyện phật giáo. Mong góp chút sức lực bé nhỏ để giúp các bạn tiếp cận được đại trí thức của đức Phật. Đừng hỏi tôi là ai. Hãy chấp trì danh hiệu Phật, gieo duyên với Phật Pháp để giúp bạn an lạc.
Pháp Âm Thần Chú Tu Học Blog