Quán Bất Tịnh là gì? “Bất tịnh” nghĩa là không sạch sẽ, trong lành. Quán Bất tịnh tức là quán sát một cách tỉ mỉ, cùng tột thân con người để nhận thấy rõ rằng nó là không trong sạch, như hầu hết con người đời đều lầm tưởng.
Chân tâm con người vẫn là tâm thanh tịnh, nó nằm sẵn trong xác thân bất tịnh của mỗi chúng sanh. Nhưng vì người đời bị phiền não tham, sân, si lôi cuốn, phỉnh gạt, nên say mê quay cuồng đeo đuổi theo ngũ trần, lục dục. Không thấy được bản tâm thanh tịnh. Muốn chặn đứng sự tham đắm quay cuồng ấy, đức Phật dạy phải Quán Bất Tịnh. Bởi Quán bất tịnh là diệu pháp để đối trị lòng tham sắc dục.
- Thập Thiện Nghiệp là gì.
- Sám hối là gì.
- Tập Đế là gì.
- Khổ đế là gì.
- Diệt Đế là gì.
- 10 Điều quan trọng Phật tử tại gia cần biết.
- Chuyện tâm linh có thật.
Quán Bất Tịnh
Phép quán này thành tựu thì hốt nhiên thấy rõ được sự ô uế trong tinh huyết của kẻ nam người nữ. Đây là phương tiện để đối trị vượt qua cửa ải dâm dục. Mọi sự khổ não trong thế gian đều khởi sinh từ ái dục. Tâm tham ái nếu không thể dứt trừ thì khi đối diện với sắc dục ắt phải hồn xiêu phách tán; Nước ái luyến từ trong xương rỉ chảy ra mãi; Lửa tham dục từ trong đôi mắt cháy phừng lên dữ dội. Tâm hùng hổ, ý bừng bừng, không việc gì không dám làm; Khiến cho nghiệp ác càng thêm nặng, tội chướng càng thêm sâu.
Lúc bình thường luôn quan tâm đến lễ nghĩa, giữ gìn danh thơm tiếng tốt. Đến lúc đối diện với sắc dục chỉ trong chốc lát đã không còn màng đến chuyện liêm sỉ. Khi ấy dù quỷ thần cũng không nể sợ, huống chi những chuyện danh tiếng, lễ giáo…Làm sao có thể ràng buộc được? Mênh mang trong cõi đời ô trược, tù ngục giam cầm ngày một nhiều hơn. Những lời răn dạy ân cần thương xót của các bậc thánh hiền, chỉ sợ rằng không còn chút tác dụng nào.
May mắn thay vẫn còn có Giáo pháp của đức Như Lai, rộng mở pháp môn diệt trừ tham dục. Như mưa cam lộ tưới mát xuống cõi trần; Giúp người dùng phép quán bất tịnh có thể khiến cho lửa dục hóa thành băng giá. Khi ấy dù có tiên nữ giáng trần cũng chỉ xem như kẻ ăn mày cùi hủi gớm ghiếc; Huống chi là những phụ nữ phàm tục chốn thế gian, vốn chỉ là một cái túi da bọc xương thịt.
*
Không cần phải luận bàn về nhân quả, cũng không cần đặt ra hình luật nghiêm khắc; Chỉ quán chiếu thấy hết được những điều ô uế nhơ nhớp thì con ma dâm dục sẽ không còn dám đấu tranh cùng ta nữa. Phép quán này được thành tựu sẽ nhổ bật tận gốc rễ dâm dục ái luyến.
Tôi từ nhiều năm về trước vẫn thường bị ái dục khống chế, cũng tương tự như lòng dục của Ma đăng-già khi gặp A-nan. Mặc dù đã thử qua nhiều phương pháp để chế ngự tham dục; Nhưng mỗi khi gặp hoàn cảnh cám dỗ thì lòng dục lại khởi lên như trước. Kể từ sau khi tu tập thực hành phép quán bất tịnh này thì tâm niệm ái dục tự nhiên tan biến, lòng được nhẹ nhàng.
Nay nhờ đó được đôi chút tỉnh ngộ, xin cung kính lễ bái đấng Đại Từ Tôn. Phát thệ nguyện trong đời vị lai sẽ trừ sạch hết quân ma, phân thân hóa hiện nơi vô số cõi thế giới để làm lợi ích cho tất cả chúng sinh. Tôi có vị thầy là tiên sinh Trương Băng Am, thường ân cần dạy dỗ răn nhắc. Ông nhiều lần nói với tôi rằng: “Việc tu tập phép quán bất tịnh này cũng giống như học nghề làm bếp. Khi học thành nghề rồi, lúc xẻ thịt trâu không nhìn thấy toàn thân con trâu nữa; Chỉ thấy đó là những bộ phận riêng rẽ hợp thành. Dùng một con dao mổ trâu qua mười chín năm vẫn còn sắc bén như vừa mới mài.”
*
Nay thanh kiếm trừ ma của tôi qua trăm lần tôi luyện, đã hóa thành vàng. Đã chém sạch hết những con quỷ hiện hình dung xinh đẹp mỹ miều. Trong mắt không còn nhìn thấy những thân thể xinh đẹp hoàn hảo, mà chỉ thấy đó là những túi da bọc chứa xương thịt, máu mủ. Nên cho dù có ngồi cạnh mỹ nữ đẹp như Tây Thi cũng chỉ thấy những xương thịt, gân cốt; Ba mươi sáu thứ uế tạp như đờm dãi, phẩn uế, lông, tóc, móng tay v.v… Do đó, cũng không cần phải ngưỡng mộ học theo Triển Cầm xưa kia: Ngồi cạnh nữ nhân mà tâm không rối loạn.
Chỉ cần theo phép quán này ắt dập tắt được trong tâm không còn ham muốn. Nay tôi viết ra đây những lời thô thiển, không văn hoa mỹ lệ. Chỉ nhằm nêu rõ được ý nghĩa tu tập, để người xem qua liền có thể thực hành theo; Thực hành được rồi lại tiếp nối truyền đạt cho người khác. Khiến cho ai ai cũng đều có thể vĩnh viễn dứt trừ, làm khô kiệt con sông ái dục. Nguyện cho bánh xe Chánh pháp thường chuyển động lưu hành; Khiến cho cõi đời uế trược dần trở nên thanh tịnh trang nghiêm như cõi Phật.
Quán Bất Tịnh: 1. Quán xét chung hình thể nam nữ
1. Nếu tĩnh tâm quán chiếu, có thể thấy rằng hết thảy kẻ nam người nữ ở thế gian đều do tình dục mà sinh ra. Đó là nguồn gốc sinh ra không trong sạch.
2. Bào thai con người vốn do tinh cha huyết mẹ hòa hợp mà sinh ra. Đó là cách thọ sinh không trong sạch.
3. Bào thai ở trong bụng mẹ, nằm bên dưới sinh tạng, bên trên thục tạng. Đó là chỗ ở không trong sạch.
4. Lúc ở trong bào thai, chỉ duy nhất sống bằng máu huyết của mẹ. Đó là nguồn thức ăn không trong sạch.
5. Ở trong thai đủ mười tháng rồi từ cửa mình người mẹ mà sinh ra. Đó là vừa sinh ra đã không trong sạch.
6. Sinh ra rồi lớn lên, trong thân thể chứa đầy máu mủ; Chín lỗ trên thân thường chảy ra những thứ nước dơ nhớp. Đó là toàn thân đều không trong sạch.
Quán Bất Tịnh: 2. Bộ sinh dục nữ không trong sạch.
Kinh Đại oai đức đà-la-ni chép rằng: “Phật bảo A-nan: Nên biết rằng trong cơ thể người phụ nữ có 5 nhóm trùng mà người đàn ông không có. Năm nhóm trùng này cư trú trong âm đạo của phụ nữ. Mỗi nhóm có tám mươi loại. Cả hai đầu con trùng đều có miệng như kim nhọn, như dao sắc. Mỗi khi chúng ăn vào cơ thể thì khiến cho người phụ nữ tinh thần bất an, bực dọc, lại tăng thêm ham muốn tình dục.”
Quán Bất Tịnh: 3. Những ô uế trong bụng người phụ nữ.
Kinh Thiền bí yếu nói rằng: “Nếu người tu tập thiền định mà lửa dục bùng phát, đêm ngày tơ tưởng chuyện dâm dục; Phải biết đó là tình huống cực kỳ nguy cấp, phải gấp rút đối trị tâm tham dục ấy. Phương pháp đối trị là áp dụng việc quán xét tử cung của người nữ. Tử cung nằm phía dưới sinh tạng, phía trên thục tạng. Có 99 lớp màng cực mỏng như bào thai con lợn chết. Bên trong lại chứa đầy chất nước hôi hám, có hình như ruột ngựa. Phía trên cong tròn, phía dưới hơi nhọn lại như hình quả lê, gắn vào âm đạo;
Bên trong có đến 1.900 nếp nhỏ li ti, giống như những đường chỉ nhỏ trên tàu lá chuối, có 8 vạn nhóm trùng vây quanh. Mỗi khi người phụ nữ uống nước vào, phân tán ra khắp 404 đường mạch. Các nhóm trùng này được ăn vào liền nôn ra chất mủ hôi hám có màu như máu. Lại có giống trùng cực nhỏ thường thích thú dạo chơi bên trong tử cung. Chúng sinh sản tích tụ trong một tháng thì không còn đủ chỗ dung chứa, nên mới có chu kỳ kinh nguyệt để thải chúng ra.”
Quán Bất Tịnh: 4. Những ô uế trong thân người đàn ông.
Trong sách trên cũng có đoạn nói rằng: “Toàn thân người đàn ông có 404 đường mạch liên quan đến sự dâm dục. Tất cả đều xuất phát từ mắt rồi phân tán xuống ruột, cho đến vị trí phía dưới sinh tạng. Phía trên thục tạng, cùng với các mạch của phổi, tì, thận… nằm ở hai bên. Thảy đều chứa đầy chất mủ màu xanh như tinh dịch của loài heo rừng, hôi thối không thể đến gần. Các đường mạch ấy chạy xuống đến chỗ dương vật thì chia làm ba nhánh như đường gân trên tàu lá chuối, cộng cả thảy có 1.200 đường mạch nhỏ. Trong mỗi một đường mạch ấy đều sinh ra những phong trùng nhỏ li ti, hình dạng như sợi lông.
Bên trong những phong trùng li ti này lại sinh ra các cân sắc trùng, số lượng nhiều đến 78.000, vây quanh thành vòng tròn. “Khi mắt người nam vừa nhìn thấy hình sắc gợi dục, tâm tham dục liền khởi lên. Tâm dục vừa khởi lên, 404 đường mạch nói trên đều nhất thời bị khích động; 80 nhóm trùng đều đồng thời há miệng, chảy nước mắt ra. Nước mắt của chúng màu xanh trắng, hóa thành tinh dịch theo nam căn mà tiết ra ngoài.”
Quán Bất Tịnh: 5. Sức mạnh của phép quán bất tịnh.
Đức Phật bảo ngài Xá-lợi-phất: “Nếu như có người trong bốn chúng đệ tử Phật, mặc áo hổ thẹn, uống thuốc hổ thẹn, cầu được giải thoát; Nên theo học pháp môn quán bất tịnh này. Cũng như được uống vào chất nước cam lộ mầu nhiệm.
“Trước hết hãy quán tưởng rằng: Hết thảy các loài trùng sống ở vùng phía trước tử cung cho đến bên trong âm hộ người nữ, cũng như trong khắp thân thể người nam. Trong lúc giao hợp đều há miệng, vểnh tai, trợn mắt nôn ra chất mủ tanh hôi. Trong lúc quán tưởng, luôn giữ hơi thở điều hòa an tĩnh, tỉnh giác theo dõi hơi thở ra vào; Chú tâm quán chiếu mỗi mỗi hình ảnh đều rõ rệt, sáng tỏ như nhìn vào những đường chỉ trong lòng bàn tay. Cho đến lúc dù nhắm mắt hay mở mắt cũng đều có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả thì xem như phép quán này được thành tựu, lửa dục tự nhiên dứt hẳn.
*
Khi ấy cho dù có chư thiên, tiên nữ hiện ra trước mắt cũng chỉ nhìn thấy như người cùi hủi. Đối với thân thể của chính mình hay của người khác; Cho đến của tất cả chúng sinh trong khắp cõi Dục giới này, cũng đều quán thấy như vậy. “Nếu người nào đã uống được loại thuốc ‘Quán tưởng’ này, đó chính là bậc đại trượng phu; Là thầy dạy khắp hai cõi trời người, không còn bị dòng sông ân ái cuốn trôi phiêu dạt.
Nên biết rằng những người như thế, tuy trong lúc còn chưa vượt ra khỏi vòng sinh tử luân hồi nhưng thân thể đã thơm tho tinh khiết như hoa ưu-bát-la; Là bậc hương tượng mạnh mẽ trong cõi người. Cho dù lực sĩ của Long vương hay vị trời Đại Tự Tại đều không bằng được.”
Quán Bất Tịnh: 6. Khuyên người phải quyết định tu tập.
Kinh Thiền yếu ha dục nói rằng: “Người muốn tu tập pháp quán bất tịnh, phải quán tưởng như người tù bị giam trong ngục. Bốn phía đều có tường vách canh phòng nghiêm ngặt; Chỉ còn duy nhất một lối thoát ra qua hố xí, không còn đường nào khác. Lại ví như người trúng độc, chỉ duy nhất có một cách là dùng phẩn uế mới trị được, không còn cách nào khác. Quán tưởng như thế rồi thì sẽ quyết tâm tu tập tinh tấn phép quán bất tịnh. Vì biết đó là phương pháp duy nhất để diệt dục, là con đường duy nhất để cầu đạo giải thoát.”
Bốn phép Quán Thân Bất Tịnh
Phép quán này thành tựu thì rõ biết sâu xa rằng bản thân ta với người khác đều có đủ những điều xấu xa ô uế. Đây là pháp môn phương tiện áp dụng ngay trong hoàn cảnh hằng ngày để phá trừ tham dục. Tâm tham dục của phàm phu vốn thay đổi khác nhau từ đời này sang đời khác. Đời trước sinh làm thân nữ, nhìn thấy người nam liền khởi tâm tham muốn. Đời này sinh làm thân nam, lại khởi tâm tham muốn thân thể người nữ. Nếu trong mỗi hoàn cảnh như thế đều có sự nhận biết rõ ràng bản chất ô uế của thân thể nam nữ, thì tâm tham ái không thể dựa vào đâu để sinh khởi.
Quán Thân Bất Tịnh: 1. Quán tưởng lúc ngủ vừa thức dậy, khởi sinh sự rõ biết
Trải qua một giấc ngủ, ngay khi vừa tỉnh giấc, nằm yên lặng lẽ tĩnh tâm quán tưởng vào lúc hai mắt vừa mở ra lờ mờ chưa nhìn rõ, còn chưa rửa mặt. Khi ấy, trong miệng chứa đầy nước bọt qua đêm hôi hám. Lưỡi thì bám đầy những bợn vàng cáu bẩn, thật hết sức nhơ nhớp, liền quán niệm rằng: Cho dù là bậc tuyệt thế giai nhân, mỹ miều kiều diễm, môi thắm miệng xinh. Lúc vừa thức giấc qua đêm, chưa tô son điểm phấn, tất nhiên trong miệng cũng hôi hám nhơ nhớp không khác gì ta.
Quán Thân Bất Tịnh: 2. Quán tưởng sau khi say rượu, khởi sinh sự rõ biết
Tĩnh tâm quán tưởng như lúc ban đêm uống rượu quá chén, say đến nỗi ruột gan đảo lộn. Vừa sáng ra liền nôn mửa đầy nhà, khắp mặt đất đều là những thứ đã ăn vào chưa tiêu hóa hết. Chó đói vừa đến ngửi vào cũng chịu không nổi phải vẫy đuôi chạy mất không ăn; Thật là hôi hám nhơ nhớp không thể nói hết, liền quán niệm rằng: Cho dù là người đẹp thùy mị, ăn uống nết na dịu dàng. Nhưng lúc trải qua tiệc rượu linh đình rồi thì trong bụng cũng chứa đầy những thứ thức ăn chưa tiêu hóa như ta đã nôn ra không khác.
Quán Thân Bất Tịnh: 3. Quán tưởng vào lúc có bệnh, khởi sinh sự rõ biết
Tĩnh tâm quán tưởng lúc trải qua cơn bệnh nặng vừa mới khỏi, gầy ốm đen sạm, hình dung khô tóp xấu xí. Ví như lại bị những chứng ung nhọt, ghẻ chốc; Máu mủ cùng rỉ chảy, hôi hám khiến người ta chẳng dám đến gần, liền quán niệm rằng: Cho dù là bậc quốc sắc thiên hương, hoặc thiếu nữ diễm kiều; Nếu như gặp lúc trải qua cơn bệnh nặng, thì thân thể hình trạng cũng sẽ gầy còm xấu xí như ta không khác.
Quán Thân Bất Tịnh: 4. Quán tưởng hố xí, khởi sinh sự rõ biết
Tĩnh tâm quán tưởng như trong hố xí kia, tích tụ đầy những phẩn và nước tiểu; Giòi trắng nhặng xanh thường tụ tập trong đó, thật hôi hám ô uế không thể nói hết, liền quán niệm rằng: Cho dù là mỹ nhân kiều diễm muôn phần, thân thể thường tắm gội, xông hoa ướp hương thơm ngát; Nhưng một khi ăn uống vào bụng rồi cũng phải tiêu hóa ra thành những thứ như trong hố xí kia, không thể khác được.
Quán Thân Bất Tịnh: Chín phép quán Tử thi
Phép quán này thành tựu thì rõ biết thân này sau khi chết có vô số những điều thê thảm. Đây là pháp môn phương tiện dùng sự suy xét chỗ kết thúc cuối cùng để dứt tuyệt tham ái. Con người khi nghĩ đến ngày chết thì lửa tham dục tự nhiên lắng xuống. Kẻ ngu si khi nghe nói đến cái chết thì buồn bã than khóc, cho là sự chẳng lành. Đâu biết rằng rốt cùng thì trăm năm sau rồi bất cứ ai cũng phải tan rã hoại diệt mà thôi. Chín phép quán tưởng của hàng Bồ Tát được trình bày dưới đây chính là bến bờ giải thoát; Là cây cầu lớn giúp người vượt qua dòng sông ái dục, thoát khỏi biển khổ.
Quán Bất Tịnh: 1. Thi thể người mới chết
Tĩnh tâm quán tưởng hình ảnh thân thể người mới chết. Hình dung chỉ thấy toàn thân buông xuôi nằm ngửa, khí lạnh thấu xương, không còn hay biết được điều gì cả, liền quán niệm rằng: Thân thể hiện nay của ta dù tham tài luyến sắc, tương lai rồi cũng phải đến lúc buông xuôi như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 2. Máu bầm xanh đen trong thi thể người chết
Tĩnh tâm quán tưởng hình ảnh thi thể người chết khi còn chưa liệm. Ví như từ một ngày cho đến bảy ngày, sắc khí đen sậm khắp thi thể, dần dần biến thành chất máu bầm màu xanh đen. Thật đáng sợ vô cùng, liền quán niệm rằng: Thân thể sinh động đẹp đẽ này của ta, tương lai rồi cũng phải đến lúc hư hoại dần dần như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 3. Máu mủ tanh hôi trong thi thể người chết
Tĩnh tâm quán tưởng hình ảnh thi thể người chết khi vừa bắt đầu phân hủy. Da thịt hoại rửa dần thành chất mủ tanh hôi, toàn bộ lục phủ ngũ tạng đều tiêu nát. Liền quán niệm rằng: Thân thể phong lưu, tuấn tú, thanh nhã này của ta, tương lai rồi cũng phải đến lúc hoại rửa thối nát như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 4. Nước nhầy chảy ra từ thi thể người chết
Tĩnh tâm quán tưởng hình ảnh thi thể người chết đã đến lúc tan rã nhưng chưa được chôn cất. Nước nhầy màu vàng từ trong chảy ra tanh tưởi, hôi thối đến mức không sao chịu nổi. Liền quán niệm rằng: Thân thể thơm tho sạch sẽ này của ta, tương lai rồi cũng phải đến lúc hoại rửa thối nát như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 5. Các loại trùng rúc rỉa thi thể người chết
Tĩnh tâm quán tưởng hình ảnh thi thể người chết đã lâu, phân hủy hôi thối. Trong toàn thân nơi nào cũng có các loài trùng chui rúc cắn rứt, ăn vào chất thịt thối rửa ấy, bên trong các đốt xương đều như hang ổ của chúng. Liền quán niệm rằng: Thân thể quý giá xinh đẹp, hình loan vóc phụng này của ta, tương lai rồi cũng phải đến lúc bị trùng bọ rúc rỉa như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 6. Dây gân ràng rịt các đốt xương trong thi thể người chết
Tĩnh tâm quán tưởng thi thể người chết đã thối rửa, tan rã hết da thịt. Chỉ còn lại những dây gân ràng rịt lấy các đốt xương, giữ cho chúng dính lại cùng nhau. Giống như sợi dây thừng ràng quanh bó củi, nhờ đó mà không rã lìa. Liền quán niệm rằng: Thân thể của ta ngày nay thường mượn lấy hoa thơm ngọc quý để tô điểm làm đẹp, tương lai rồi cũng phải đến lúc còn trơ lại gân xương như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 7. Các đốt xương trong thi thể người chết rã lìa
Tĩnh tâm quán tưởng thi thể người chết khi tất cả dây gân ràng rịt lại tiếp tục tiêu tán mất. Các đốt xương không còn gì liên kết nên rệu rã tách rời, nằm la liệt vung vãi khắp nơi trên mặt đất. Liền quán niệm rằng: Thân thể cao sang quý phái ngày nay của ta, tương lai rồi cũng phải đến lúc trở thành những đốt xương nằm vung vãi như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 8. Thi thể người chết bị thiêu đốt
Tĩnh tâm quán tưởng thi thể người chết sau khi bị lửa thiêu đốt, cháy đen nằm trên mặt đất; Phần thịt cháy đến chín, có phần vẫn còn chưa cháy hết. Quang cảnh thật ghê sợ không dám nhìn đến, liền quán niệm rằng: Thân thể này của ta ngày nay văn chương cái thế, tài ba hơn người; Tương lai rồi cũng có thể sẽ bị thiêu đốt như thế. Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt.
Quán Bất Tịnh: 9. Chỉ còn lại xương khô
Tĩnh tâm quán tưởng thân thể người chết sau khi chôn cất đã lâu ngày, mưa nắng dãi dầu, phần mộ hư hoại. Những đốt xương khô từ lòng đất lộ ra; Hoặc đã chuyển màu trắng toát, hoặc ngả sang màu vàng như gỗ mục. Người đi qua lại hoặc thú vật đều giẫm đạp lên, liền quán niệm rằng: Thân thể này của ta ngày qua tháng lại thật dễ dàng đi đến cảnh già nua. Tương lai rồi cũng phải đến lúc trở thành những khúc xương khô không ai biết đến như thế.
Quán niệm như vậy rồi thì tâm tham dục liền nguội lạnh phai nhạt. Kinh Niết-bàn dạy rằng: “Bồ Tát tu tập quán tưởng sự chết, quán xét mạng sống hiện nay thường có vô số sự cừu địch, oán thù quấy nhiễu. Trong mỗi một niệm thì mạng sống này đều hao tổn đi dần đến sự diệt mất; Không có tăng trưởng, cũng giống như thác nước mạnh từ núi cao đổ xuống, không thể dừng nghỉ; Lại cũng giống như kẻ tử tù bị đưa đến chỗ hành hình, mỗi một bước đi đều là đến gần hơn với cái chết; Lại cũng giống như trâu, dê đang bị dắt đi đến lò mổ, cái chết càng lúc càng tiến đến gần.”
(Quán Bất Tịnh – Thep An Sĩ Toàn Thư)
Tuệ Tâm 2021.