Ác quỷ là một chủng loài thuộc cõi Ngạ quỷ. Loài này rất hung tợn, có thần thông và ưa não hại người. Về mặt quyền năng, loài này có thể xếp ngang hàng với hạng quỷ vương như Kinh Địa Tạng đã thuyết.
- 10 Chuyện Tâm linh có thật.
- Thần linh là gì.
- Lệ quỷ là gì.
- Quỷ La sát là gì.
- Quỷ thần là gì.
Để hàng phục được Ác quỷ nhất định phải là bậc chân tu, giới hạnh cực tinh nghiêm mới được. Hàng ngoại đạo hay thầy pháp nếu rớ vào ắt hồn đi người ở lại, mất mạng dễ như chơi!
Ác quỷ xuất hiện chốn nhân gian
Ở Việt Nam ta, khi còn tại thế, Hòa thượng Trí Tịnh cũng từng hàng phục Ác quỷ. Còn chuyện Ngài Tuyên Hóa, hay Hòa thượng Hư Vân thì chuyện hàng phục ác quỷ rất nhiều…Khi vượng khí quốc gia suy vi, đạo đức xã hội xuống cấp, sẽ chiêu cảm thiên tai dịch họa. Lúc này chính là lúc Ác quỷ hiện diện trên thế gian.
Nay thiên tai dịch họa xảy ra khắp nơi trên thế giới, chính cũng là lúc loài này xuất hiện. Tuệ Tâm trích đăng một số câu chuyện hàng phục ác quỷ của các bậc chân tu. Mong người đọc hữu duyên hiểu rằng: Ác quỷ hoàn toàn có thật, chúng ác độc vô cùng. Chúng không phải hài hước và lãng mạn như bạn biết trong các phim chuyện ngôn tình đâu.
Trong Thỉnh Quán Âm Kinh, đức Phật nói: Trong thành Vương xá có nữ nhân bị ác quỷ dựa. Ta dạy người nữ ấy xưng niệm Quán Thế Âm Bồ Tát. Do sức oai thần của Bồ Tát, ác quỷ tiêu mất, được thấy thân sắc tướng khôn sánh của ta. Nếu chẳng may bạn gặp phải loài này, phải chí tâm niệm Nam mô A Di Đà Phật. Hoặc niệm Nam mô Quán Thế Âm Bồ Tát, chắc chắn sẽ giữ được mạng!
Hòa thượng Tuyên Hóa đấu pháp với Ác quỷ
Trong hồi ký của mình Hòa thượng Tuyên Hóa kể lại chuyện đấu pháp với ác quỷ như sau:
…Chú bé này họ Phan, lúc năm tuổi chú đã biết trị bịnh cho người ta. Ai giúp cho chú trị bịnh thế? Chính là Hồ Ly Tinh và Xà Tinh đấy. Vì kiếp trước chú ta đã là thầy đồng, thầy cúng. Những ác quỷ xà thần tìm chú lúc chú 5 tuổi, nên chú mới có bản lãnh trị bịnh. Có bịnh thì chú trị hết, nhưng cũng có bịnh chú không trị được. Thường thì người ta gọi chú là “Tiểu Ma Chướng,” vì chú ta có cái “ma le ma lém” của chú. Chớ thật ra chú chẳng có một cách thức trị bịnh gì nhất định.
Đến năm 12 tuổi thì tự chú mắc bịnh, bị bịnh gì? Bịnh đau bụng, nhưng chú không thể chữa trị cho mình. Chú ở cách chùa tôi tới cả ngàn dặm, một mình chú đi đường cũng mất hết cả tháng. Đang lúc đó, Nhật Bổn đã đầu hàng. Đi giữa đường chú gặp vũ khí của Nhật trong quân kho không ai cai quản. Chú bèn đến đó lượm lấy hai quả lựu đạn, vừa đi vừa chơi với chúng.
Tối xuống, chú ngủ ở ngoại thành và gặp mười mấy con chó sói từ bốn phương tám hướng kéo tới công kích chú. Nhưng chú ta cũng không chút sợ sệt, còn lên giọng hăm he lũ chó sói: “Các bạn thân, các bạn tới rồi hả! Các bạn tới đây, tôi cho các bạn ăn quả “trứng” này nhé!” Nghe dọa như vậy nên lũ sói sợ khiếp và cũng ớn cả quả lựu đạn thật trong tay chú, nên bỏ chạy mất.
Hóa thân của Tế Điên Hòa Thượng
Sau khi xuất gia với tôi, chú cũng hết bịnh luôn. Chú ta thường cầm cây quạt, giống như là Ngài Tế Công vậy. Quá nửa năm sau, chú đắc được ngũ nhãn lục thông, có bản lãnh rất lớn. Tôi dẫn chú đi khắp nơi trị bịnh cho người ta. Chú này có lai lịch ra sao? Chúng ta đều biết chùa Linh Ẩn ở Tây Hồ, Trung Quốc có vị Tế Công. Chú bé này chính là hóa thân của Ngài Tế Công đó.
Có một lần, chúng tôi đến nhà Trình Thiện Nhân, Trình Thiên Hy. Bà vợ ông muốn đào bới căn gốc của tôi, nên hỏi chú bé này: “Chú nhỏ tuổi như vậy, mà lại có bản lãnh lớn như thế. Chú có thể biết được tiền nhân hậu quả của người ta. Vậy không biết Sư Phụ của chú có bản lãnh lớn như chú không? Tôi biết Sư Phụ của chú đã lâu rồi. Nhưng tôi không hề nghe nói ổng có thần thông gì hết. Rốt cuộc thì ổng thế nào, có thần thông như chú không hả?”
Chú ta mạo muội nói với Bà Trình: “Tôi không có nghe Sư Phụ tôi nói qua, chắc là không có quá hà?” Nói xong một câu như vậy, thật kỳ quái thay, thần thông của chú cũng biến đi đâu mất! Rồi các thứ tà thần lúc trước lại nhập vào chú, khiến chú ta điên điên khùng khùng.
*
Tôi thấy bịnh ma chướng của chú tái phát thì cũng tiếc cho chú. Nhưng tôi không muốn chú ta làm lại những việc như trước nữa, nên nói: “Há nào có lý này! Chú đã theo tôi xuất gia. Sao các ngươi, các loại yêu ma quỷ quái vẫn còn tới làm phiền chú ta thế!”. Cho nên tôi đấu pháp với các loại hồ tiên, hoàng tiên đó.
Tôi có một đệ tử quy y 13 tuổi thấy được tôi đấu pháp với chúng. Chú cũng tới phụ giúp tôi, nhưng lại bị chúng thổi một hơi khí khiến chú nằm dài dưới đất ngoi ngóp gần chết. Tôi lại phân thần để cứu đứa đệ tử quy y này.
Trong 21 ngày đó đấu pháp đó. Tôi đã làm mích lòng rất nhiều loài yêu ma quỷ quái, sơn yêu thủy quái. Lúc bấy giờ, tôi đã không ăn, không ngủ mà đấu pháp, cuối cùng cũng trị được bịnh của chú. Nhưng từ đó trở đi chú đã không khai mở ngũ nhãn lục thông nữa!
Chuyện có thật về Quỷ và Ác quỷ
Theo Đệ Nhất Công Đức Lục. Nhà ông Cố Vĩ Đông có đứa cháu bị bệnh đậu nguy ngập. Đêm nghe tiếng ác quỷ kêu gào. Ông Đông bèn hướng dẫn hai đứa con trai cầu nguyện trước tượng Đại Sĩ. Trong khoảnh khắc, đứa con út ngã lăn ra đất, khi tỉnh lại kể: ‘Con thấy có vị thần bảo: ‘Đây là điện Đại Sĩ’. Do vậy, rạp đầu lạy, nghe bên trong có tiếng hô: “Cho Đậu thần và đứa con út cùng vào”.
Đậu thần hình dáng như đứa bé trai, dâng sổ lên, trên đó đã ghi ngày đó giờ đó sẽ chết. Đại Sĩ phê hai chữ Phóng Sanh vào sổ. Thần đi ra, có hai người đội mão nhọn, mấy trăm người mặc áo xanh, buồn bã hướng về phía đậu thần xin hãy che chở. Thần nói: “Đã phán!”. Đứa con út tỉnh lại, bệnh đậu đã lành.
Trước đó, vào buổi sáng, ông Đông ra cửa thấy có người bán ốc xanh ước chừng mấy trăm con, trong ấy có hai con ba ba. Ông động lòng xót thương bèn mua đem thả. Vì thế, được quả báo này.
Sư Đạo Dung hàng phục quỷ thần.
Theo Cao Tăng Truyện, tập Hai, đời Lương. Sư Đạo Dung du hóa vùng Giang Lăng, phá hủy miếu thờ tà thần. Trở về nghỉ tại quán trọ, một đêm Sư thấy quỷ binh rất đông. Một gã mặc giáp, ôm đao, ngồi dựa trên chiếc giường theo kiểu Hồ, quát ngài Đạo Dung: “Ngươi cho là quỷ thần chẳng linh hả? Hãy mau lôi nó xuống đất!”.
Bọn quỷ sắp nắm lấy tay, ngài Đạo Dung liền thầm niệm Quán Thế Âm. Âm thanh chưa dứt liền thấy một vị thiên tướng cao hơn một trượng, dùng kim cang xử gạt ra. Bọn quỷ hoảng sợ chạy tứ tán
Quán Thế Âm Bồ Tát cứu nạn
Theo Dạ Đàm Tùy Lục, nhà ông X… ở vùng Giang Hạ lập đàn cúng, có bé gái ban đêm đi qua đó xem. Chợt có một con ác quỷ to lớn lôi nhốt trong buồng. Bé gào khóc, nhưng không ai nghe tiếng. Đến lúc tống tiễn, quỷ mang bé gái đi theo. Chợt thấy ánh sáng hồng thấp thoáng trên không, quỷ hoảng sợ bỏ chạy.
Trong khoảnh khắc, ánh sáng đến gần, người theo hầu đông như mây. Giữa đó có một người đeo chuỗi anh lạc khắp thân. Hỏi han bé từ đâu đến, lại nói: “Ta là Nam Hải Đại Sĩ, ngươi có thể đi theo!”. Trong khoảnh khắc đến một chỗ, lầu gác thăm thẳm, khác xa cảnh phàm! Đại Sĩ ngó kẻ hầu dặn dò. Không lâu sau, người hầu xách con ác quỷ to lớn đến, sai thần kim giáp vứt đi.
Lại có một người đội mão vàng đến khấu đầu bái yết Đại Sĩ và thưa: “Mẹ cô bé này ăn chay trường thờ Phật”. Đại Sĩ bảo: “Mẹ của con thiện hạnh đáng khen” rồi bảo hãy theo người mão vàng quay về. Cô nhắm mắt bay trên không, trong khoảnh khắc thấy mẹ ngồi bên giường của một người giống hệt như mình, chợt như tỉnh mộng. Ấy là từ khi ngất đi cho đến lúc này đã hơn một tháng. Tỉnh dậy liền ăn chay trường, trì Quán Âm Kinh.
Suýt bị làm vật tế ác quỷ
Theo Linh Nghiệm Ký, Trương Thành ở Cát Thủy. Trong niên hiệu Càn Đạo đời Tống, nghỉ đêm ở vùng ranh giới Lễ Lăng. Chủ quán tiếp đón trọng thể, rượu nồng, cỗ đầy, tâm kinh ngạc, lấy làm lạ, thoái thác không thể uống rượu rồi bỏ đi ngủ.
Hồi lâu, thấy đuốc trong gian nhà chính thắp sáng, bèn nhìn trộm, thấy chủ quán lạy lục, khấn trước một bức tranh vẽ, nhiều lần nhắc tới ông khách họ Trương, biết là hắn sẽ đem mình tế ác quỷ. Nhìn sang bức tranh vẽ, thấy hai tròng mắt như cái chén, ông Trương vội trì chú Đại Bi. Vừa được mấy biến, thấy yêu quái từ trong bức vẽ tụt xuống, hình dạng đanh ác, bèn đóng cửa, càng dốc sức tụng chú, nghe ngoài cửa có tiếng đập phá.
Trời vừa sáng, ông Trương chạy ra, nghe thấy người nhà chủ quán kêu khóc, đi hai dặm mới tạm nghỉ, nghe người ta nói: “Chủ quán chết bất ngờ”. Cật vấn sự tình thì ra nhà ấy ba đời thờ yêu quái, mỗi năm tế một người. Nếu không có người ngoài thì sẽ giáng họa xuống chủ nhà.
Lấy trộm đinh ba của quỷ
Theo Liễu Nhai Ngoại Biên, vùng Giang Nam khi làm lễ Hồi Sát, liền bày rượu thịt rồi trốn qua chỗ khác. Có kẻ đầy tớ ban đêm đi công việc về tới, không biết là ngày Hồi Sát, quá đói bèn ngồi xổm ăn uống. Chợt thấy một con ác quỷ lạ lùng cao tới hai trượng, cầm chĩa ba dài chừng một trượng, áp giải một ông già tới.
Tên đầy tớ trốn vào chái nhà, dòm trộm, thấy ông già ngồi ghé bên cạnh, còn quỷ ngồi ở phía trên ăn uống nhồm nhoàm. Trong chốc lát, ông già xin phép quỷ vào nhà sau để nhìn qua tình hình, quỷ bằng lòng. Tên đầy tớ thấy cái chĩa ba trong ngần, lóng lánh đáng yêu bèn vớ lấy, chạy vào buồng, đóng chặt cửa. Quỷ kiếm chĩa ba, vươn cánh tay xanh rì gõ cửa, gió quái dị từ bốn phía thổi ùa tới, buốt tận xương.
Tên đầy tớ niệm chú Quán Âm, quỷ lùi bước, gió tan. Vừa mới ngưng niệm, quỷ liền duỗi chân bước vào, tên đầy tớ cảm thấy hơi lạnh từ đất xông lên, buốt tới đùi rồi tới eo, bèn vội niệm chú như trước, quỷ rụt chân lại. Gà gáy, quỷ bèn lôi ông già đi. Trời sáng dần, chĩa ba teo nhỏ dần còn chừng một tấc, nhìn rất tinh xảo. Đến nhà người bị bệnh sốt rét, chĩa ba ngân lên một tiếng, bệnh gần như mất tiêu.
(Ác quỷ là gì )
Tuệ Tâm 2020.